Phượng Cửu Ca bị một câu nói của Đế Tu đả kích đến sặc, ho khan vài cái mới bình tĩnh lại.
"Ta nói, có một số việc biết là tốt rồi, không cần phải nói ra.”
Nàng hơi co giật khóe miệng một chút, có chút không biết nói gì.
Nhưng mà dứt lời, lại phát hiện Đế Tu căn bản cũng không để ý nàng đang nói cái gì.
Một gương mặt âm nhu tuấn dật tươi cười như trước, một thân bạch y phiêu tung, giống như tiên.
Nàng theo ánh mắt xa xa nhìn lại, chính chính dừng ở Vân Ngạo Thiên bên kia.
Không tốt.
Trong lòng đột nhiên dâng lên một tia cảm giác không tốt, biểu tình Phượng Cửu Ca nhất thời khẩn trương hẳn lên.
''Hắc khí bên trong đầm kia có vấn đề!''
Cơ hồ là kinh hô ra tiếng, lại nghênh đón một nụ cười yếu ớt của Đế Tu.
"Dã Thảo còn rất thông minh. Chỉ riêng ngươi, còn xa mới đủ nhìn a.”
Cơ hồ là thở dài một tiếng, nghe phượng Cửu Ca nhất thời nóng nảy.
''Đế Tu ngươi thật hèn hạ!''
Bị Phượng Cửu Ca lần thứ hai nói như vậy, Đế Tu cũng không tức giận, nhìn bóng dáng trăng trắng nhanh chóng đứng dậy chạy về phía trước, hắn rũ mắt một chút, nhanh chóng vươn tay hướng hư không một trảo bắt nàng.
Dễ dàng chế trụ Phượng Cửu Ca, sau đó quang diễm màu đỏ chợt lóe, thân ảnh nàng liền hỏa tốc lui về, trực tiếp rơi vào trong tay hắn.
"Bổn quân cho tới bây giờ chưa từng nói bổn quân là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-the-gioi-ngam-qua-kieu-ngao/3261978/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.