Cửa thứ hai là bóc thăm để chọn đối thủ ở lâu đài.
Nói cách khác, đối thủ là ai, hoàn toàn dựa vào vận khí.
Phượng Cửu Ca nhìn một hàng tử ngọc bài, tùy tiện đưa tay cầm một cái.
Nhưng mà tay vừa mới đụng phải tấm biển kia, chỉ thấy thủ hạ trống rỗng, tấm biển kia đã không còn.
Nàng có chút kinh ngạc ngẩng đầu, liền nhìn thấy nam nhân trước mặt một bộ thanh sam tung bay, ánh mắt nhìn nàng rất không thân thiện.
Nam nhân này... Rốt cuộc nàng đã chọc vào hắn ta ở đâu?
Chẳng lẽ là bởi vì ngày hôm qua ở dưới chân núi tự mình nói ca ca hắn hai câu?
Cái gọi là oan gia nên giải không nên kết, Phượng Cửu Ca thật đúng là có vài phần ý tứ muốn đem tỷ tỷ nhà mình gả ra ngoài, không khỏi nhếch khóe miệng, hướng về phía hắn cười xán lạn một tiếng: "Ai, ngươi cũng muốn chọn số này a, ta cũng vậy. Ngươi nói đây có phải là duyên phận hay không.”
Cái gọi là đưa tay không đánh người mặt cười, không nghĩ tới thật đúng là không khách khí.
Lăng Dực nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng, trong lòng càng thêm tức giận, không khỏi cau mày hừ lạnh một tiếng: "Duyên phận gì? Người cướp là ngươi.”
Nói xong, hắn cầm biển số kia, không chút nể mặt xoay người rời đi.
Phượng Cửu Ca ngẩn người.
Ba giây sau, nàng thật sự hoàn toàn phát điên!
Tên nam nhân thối này!
Cũng may Vân Ngạo Thiên không thi đấu nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-the-gioi-ngam-qua-kieu-ngao/3261880/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.