Cửa phòng gỗ lê rỗng, điêu khắc các loại hoa cỏ động vật sống động như thật, thập phần tinh xảo.
Trên cửa sổ trong suốt, tựa hồ mơ hồ in ra hai cái bóng màu đen, lúc này đang chậm rãi hướng bên cửa di động tới.
Phượng Cửu Ca nhìn chằm chằm bóng đen không chớp mắt, trái tim nhỏ bé cũng không có căng thẳng, bàn tay trắng trong tay áo đem Truy Hồn nắm chặt hơn một chút.
Nàng theo thói quen đem Vân Ngạo Thiên bảo vệ ở phía sau, nhỏ giọng nói: "Chàng theo sát ta.”
Vân Ngạo Thiên cúi đầu nhìn thân ảnh nhỏ nhắn kia, khóe mắt hơi nhướng lên, thật sự nhẹ nhàng đáp một tiếng: "Được.”
Hắn lui về phía sau một bước, ngoan ngoãn đi theo phía sau Phượng Cửu Ca.
Lông mày hắn nghiêng vào tóc mai, giữa hai hàng lông mày mơ hồ hiện lên một tia nhu tình.
Phượng Cửu Ca toàn thân đề phòng đấu tranh với khe cửa trước mặt, trong lòng đang nghĩ có nên dùng dao găm phóng vào bên trong hay không. Kết quả nàng còn chưa có động tác, hai bóng đen trong phòng lại rõ ràng ở cửa, cũng dừng lại không nổi.
Huyệt thái dương bất an "đột nhiên" nhảy dựng lên, Truy Hồn trong tay rung động càng ngày càng lợi hại, giống như tùy thời sẽ tránh thoát trói buộc của nàng, hảo hảo khát máu chém một phen.
Phượng Cửu Ca nghe động tĩnh không đúng lắm, vội vàng che chở Vân Ngạo Thiên lui nửa bước.
Chỉ nghe "chi nha" một tiếng, cửa lại bị người mở ra!
''Hắc Kim, Hắc Vũ!''
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-the-gioi-ngam-qua-kieu-ngao/3261859/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.