Ngày hôm sau, sáng sớm.
Mặt trời buổi sáng mang theo một tia sương lạnh lẽo, là thời gian thoải mái nhất của mùa hè.
Gió mát, rất sảng khoái.
Sau khi vội vàng dùng điểm tâm, mọi người liền quyết định thừa dịp còn sớm lên đường, mọi thứ đã chuẩn bị xong cũng không thấy Phượng Cửu Ca cùng Vân Ngạo Thiên ra khỏi phòng.
"Ta đi gọi mấy lần, Tiểu Cửu đáp hai tiếng, nhưng vẫn không thấy. Phượng Linh Ca bất đắc dĩ lắc đầu với Phượng Lễ.
Phượng Lễ luôn luôn ôn hòa mặt cũng không khỏi đen một chút: "Tiểu Cửu này, cũng quá không hiểu chuyện.”
Đang nói, cửa "Kẽo kẹt" bị kéo ra, Phượng Cửu Ca ngáp, đi xuống lầu.
"Các vị ca ca tỷ tỷ, các ngươi ngược lại rất sớm nha." Nàng cong cong khoé môi, ý cười nhợt nhạt.
Còn sớm? Mặt trời lên cao, bọn họ đều chuẩn bị xuất phát, mà vẫn coi như sớm?
Tiểu Cửu này, thật đúng là coi nơi này cùng trong phủ giống nhau.
Nhưng mà nhìn tới cả gương mặt nàng đều dâng lên ý cười, khiến Phượng Lễ cùng Phượng Linh Ca đầy bụng tâm tư trách móc, cũng không nói ra miệng được.
Suy nghĩ một chút, Phượng Linh Ca kéo Phượng Cửu Ca sang một bên, thấp giọng hỏi: "Vị nhà ngươi đâu? ”
Vẫn còn ngủ. Phượng Cửu Ca cười hì hì, "Lăn qua lăn lại hơn nửa đêm, cũng là vất vả cho hắn.”
Lăn qua lăn lại hơn nửa đêm?
Các nàng nhường phòng cho đôi phu thê này, rốt cuộc là làm sai hay là làm đúng?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-the-gioi-ngam-qua-kieu-ngao/3261788/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.