Linh Lung Tháp gặp gió trên không trung phi tốc xoay tròn, cách một khoảng cách không cao không thấp treo ở giữa không trung. Tòa tháp bảy tầng kia tuy nhỏ nhưng thập phần tinh xảo, thoạt nhìn giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ, cũng không có ảo diệu gì, nhưng bên trong lại là cơ quan trùng trùng điệp điệp.
Bảo bối khai sơn tổ sư, những thứ truyền thừa từ đời này sang đời khác, có thể kém đến đâu?
Phượng Khinh Ca ôm cánh tay cười như không cười: "Cửu muội a, làm tỷ tỷ không có biện pháp giúp ngươi cái gì, chỉ có thể chúc ngươi có thể được toại nguyện.”
"Vậy còn phải đa tạ đại tỷ."
Phượng Cửu Ca chỉ lạnh lùng liếc Phượng Khinh Ca một cái, cũng không tức giận, ngược lại càng thêm dùng sức túm chặt tay Vân Ngạo Thiên, giống như là đang tiến hành một loại nghi thức im lặng.
Vân Ngạo Thiên cúi đầu nhìn nữ tử vẫn luôn kiêu ngạo lại có chút vô lại này, khó có được nhìn thấy bộ dáng đứng đắn như thế của nàng, không khỏi nhu hòa ánh mắt: "Sợ cái gì, có ta ở đây.”
Hai người liếc nhau, Phượng Cửu Ca hướng về phía Vân Ngạo Thiên gật đầu, lôi kéo hắn liền nhảy vào trong Linh Lung tháp.
Cảnh tượng vào cũng không có gì đặc biệt, tháp gỗ, dùng một ít vật liệu giống như đồng chống đỡ. Bên trong treo một ít thư họa, điêu khắc một ít văn tự kỳ quái, trừ chuyện đó ra, cũng chỉ còn lại cầu thang đi tới tầng tiếp theo.
Vân Ngạo Thiên cùng Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-the-gioi-ngam-qua-kieu-ngao/3261749/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.