Bên trong lâu.
Trên chiếc giường lớn lộn xộn không chịu nổi, không thấy bóng dáng người đàn ông bị thương kia, chỉ có Lâm Nhược Vũ hết sức thống khổ vô lực hừ nhẹ.
Đôi tay của nàng lung tung nắm lấy đồ vật bên cạnh, giống như muốn tìm kiếm cái gì đó để giải thoát. Ngọc quân treo ở đầu giường bị nàng kéo xuống đất, phát ra tiếng vỡ vụn chói tai.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Lâm Nhược Vũ một mình thì thầm.
Nàng một thân dược tính chưa giải, chẳng lẽ nam nhân kia...
Phượng Cửu Ca vừa nghĩ đến bộ dáng cửa sổ mở rộng lúc tới, trong lòng chợt "lộp bộp", duỗi đầu nhìn xuống dưới lầu.
Trên mặt đất yên tĩnh, cũng không có thân ảnh nam nhân kia, hiển nhiên nam nhân kia cũng không có ngã chết.
Bất quá bị thương thành bộ dáng kia, cư nhiên còn có thể chạy ra ngoài, thật đúng là mạng lớn.
Lông mày hơi nhíu lại, thân thể đơn bạc, mơ hồ nổi lên một tia sát khí.
Nếu để mặc cho nam nhân kia chạy trốn, sau này cuộc sống của nàng cũng không dễ chịu.
''Ưm... A Bân... A Bân..."
Bên tai chợt nghe giọng nói cao vút của Lâm Nhược Vũ đột nhiên cắt đứt suy nghĩ của Phượng Cửu Ca. Cô quay đầu nhìn vào trong phòng, bên giường đã có thêm một người đàn ông, chính là Phượng Lễ.
Hai tay Lâm Nhược Vũ chạm vào thân thể Phượng Lễ, giống như tìm được cộng cỏ cứu mạng, nhanh chóng áp sát thân thể mềm mại vào.
Nhưng sắc mặt Phượng Lễ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-the-gioi-ngam-qua-kieu-ngao/3261725/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.