“Không vấn đề gì, ân nhân sẽ sớm qua đây thôi, chúng ta cần phải cảm ơn ân nhân trước, nếu không có anh ta, chúng ta đã sơm bị giết hết rồi.”
Người đàn ông một cánh tay sắc mặt tái nhợt, xoa xoa đầu Lục Trường Sinh âu yếm, sau đó quay đầu nhìn phía xa.
Rât nhanh.
Một bóng người từ xa tiến đến rất nhanh, cuối cùng dừng lại trước cả đoàn người.
Chỉ thấy người này mặc đồ võ sư, eo đeo một thanh đao, tay cầm cường cung Huyền Kim, sau lưng đeo túi mũi tên.
Người này dung mạo anh tuấn, khí chất đặc biệt, cho người khác cảm nhận thoải mái, dễ chịu.
Nhìn thấy bóng người xuất hiện, người đàn ông một tay vội lên phía trước một bước, cảm kích nói.
“Tôi là Lục Uyên từ Kinh Thành Hạ đến, đa tạ ân công đã cứu mạng.”
“Đa tạ ân công đã cứu mạng.”
Những người còn lại tuy vết thương chẳng chịt, những vẫn giữ nguyên nắm tay hành lễ.
“Tôi là Lý Hiên, các vị khách sáo rồi, mau chữa trị vết thương đã.” Lý Hiên chắp tay, thúc giục mọi người mau trị thương.
Anh có thể nhìn thấy những tin tức từ họ, chỉ cần liếc mắt nhìn qua là có thể biết được hầu hết thông tin của những người này.
Không cần đến màn giới thiệu chào hỏi, vết thương trên người họ không hề nhẹ, kéo dài càng lâu càng tồi tệ.
Nhất là người bị mất cánh tay, ông ta mất cánh tay traia, chỉ có thể thông qua phương pháp luyện công, trong thời gian ngắn cấm máu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-phu-quan-an-than-muoi-nam-mot-kiem-giet-tien-de/2575896/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.