Hai tiếng sau.
Lý Hiên nhìn tướng mạo của năm mươi phân thân, hài lòng gật gật đầu, cảm giác kỹ thuật hóa trang của bản thân cũng được, không phí công vô ích.
“Cái này cho ngươi, phát huy cho tốt.” Lý Hiên nhìn phân thân số một.
“Vâng!” Phân thân số một liền gật đầu.
“Đây là chìa khóa của tiểu viện, cũng giao cho các ngươi một chút tiền, ta đi đây.”
Lý Hiên giao chìa khóa và tiền xong, quay người rời đi.
Những chuyện còn lại đều là việc nhỏ, phân thân đều có thể tự mình giải quyết, Lý Hiên tiếp sau đó chỉ cần nuôi dưỡng Tần Nguyệt và Lục Trường Sinh cho tốt vậy là được rồi.
Lý Hiên biết rõ nên làm gì, nên thể nào để thu được lợi ích lớn nhất.
Mang theo suy nghĩ như vậy, Lý Hiên trở về quán trọ, quay về phòng riêng của mình.
“Sư tôn người về rồi sao.”
Tần Nguyệt ở trong phòng, thấy Lý Hiên đã về, lập tức chạy đến bên Lý Hiên, nắm lấy tay Lý Hiên.
“Muộn rồi, sao em vẫn chưa đi ngủ?”
Lý Hiên xoa xoa đầu Tần Nguyệt, mỉm cười hỏi.
Căn phòng này rất lớn, kích cỡ cũng bằng hai căn phòng gộp lại, Tần Nguyệt ở trong căn phòng nhỏ.
Từ khi đi theo anh, Tần Nguyệt đặc biệt dính chặt lấy anh, thậm chí còn coi bản thân là cô hầu gái nhỏ, không muốn phải rời Lý Hiên quá xa.
Lý Hiên cũng đã để cô bé một mình, dù sao trong quán trọ cũng đều là đàn ông, cô bé một mình trong phòng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-phu-quan-an-than-muoi-nam-mot-kiem-giet-tien-de/2575884/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.