“Ồ?”
Lý Hiên nghe những lời này, ánh mắt sáng rực nhìn con sói vương, Thị Giác Thượng Đế lập tức nhìn thấu qua cái xác của sói vương, thăm dò bên trong.
Sau khi thăm dò cẩn thận, Lý Hiên cuối cùng cũng tìm thấy một mục tiêu, đó là một hạt nhỏ màu đỏ, nhỏ nhắn, nhìn như trân châu.
Khiến Lý Hiên ngạc nhiên hơn là, anh nhiều lần thăm dò qua khu vực của hạt, nhưng vẫn bỏ xót chúng.
Quả nhiên nếu như không phải Tần Nguyệt nói, Lý Hiên tin rằng chắc chắn bản thân đã bỏ qua hạt.
“Đây là khả năng thiên phú sao? Vật không thuộc về mình, thật khó có thể tìm thấy.”
Lý Hiên nghĩ đến lúc ở núi Huyền Kim, từ sơn động tìm được hai quả đỏ.
Hai quả đỏ này ẩn nấp không phải kỹ càng, nhưng thời gian lâu như vậy cũng không có ai tìm thấy, ngược lại Tần Nguyệt lại dễ dàng có thể nhìn thấy.
Loại thiên mệnh khó hiểu và bí ẩn này khiến Lý Hiên cũng bất giác mà cảm thán số mệnh bất phầm.
Cũng may Tần Nguyệt là đệ tử của mình, sức mạnh của cô bé gia tăng, bản thân cũng có thể có phần thưởng, đối với anh mà nói thì là chuyện tốt.
Nghĩ xong mọi chuyện, Lý Hiên cười đến trước sói vương, bắt đầu mổ xẻ xác của sói vương.
Bên khác.
Trên cây hòe xanh rì rậm rạp.
Hạnh Nhi ngồi trên cành cây, lắc lư đôi chân lặng lẽ quan sát, ngón tay nhẹ nhàng chơi với một con bướm màu trắng.
“Vẫn là khiến người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-phu-quan-an-than-muoi-nam-mot-kiem-giet-tien-de/2575871/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.