Hạnh Nhi vui mừng, cảm thấy bản thân cuối cũng cũng có thể được thể hiện sức mạnh của mạnh rồi.
Cô vui mừng chớp mắt biến mất, đã đến bên ngoài phòng của Tần Nguyệt, nhẹ nhàng gõ cửa.
“Mời vào!”
Trong phòng vọng ra tiếng nói nhỏ nhẹ của Tần Nguyệt, giọng nói rất dễ nghe, khiến lòng người thật dễ chịu.
Hạnh Nhi nhẹ nhàng mở cửa phòng, chậm rãi bước vào bên trong, tự tin mà nói.
“Tần Nguyệt, tôi qua đây giúp cô một việc, giúp sức mạnh của cô càng nhanh được nâng cao.”
“Hả? Giúp tôi? Giúp chuyện gì?”
Trong tay Tần Nguyệt có cầm một viên châu, ngơ ngác nhìn Hạnh Nhi.
“Rất đơn giản, là việc của Hỏa Linh Châu, cũng chính là viên châu kia.” Hạnh Nhi đầy tự tin nói.
“Tiểu châu? Hỏa Linh Châu?” Tần Nguyệt tiếp tục ngơ ngác, đôi mắt to chớp chớp.
“Đúng, viên Hỏa Linh Châu này đang ở giai đoạn bị phong ấn, không mở phong ấn thì mãi mãi cũng không thể sử dụng, nhưng để giải phong ấn rất khó, người bình thường vốn không thể làm được,
“Phong ân vô cùng khó sao? Chỉ có người tu tiên mới có thể giải?” Tần Nguyệt lại lần nữa ngơ ngác.
“Đúng, đây là phong ấn cấp một, liên quan đến linh lực, không có linh lực thì vĩnh viễn không thể giải được, cho dù là ta muốn giải, cũng cần thời gian nửa tháng,
Giờ cô đã hiểu phong ấn có nhiều khó khăn thế nào rồi chứ? Không có tôi, bảo vật trong tay cô cũng chỉ là cát bụi, cô chỉ theo ta mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-phu-quan-an-than-muoi-nam-mot-kiem-giet-tien-de/2575864/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.