Chương trước
Chương sau
Hạnh Nhi vui mừng, cảm thấy bản thân cuối cũng cũng có thể được thể hiện sức mạnh của mạnh rồi.

Cô vui mừng chớp mắt biến mất, đã đến bên ngoài phòng của Tần Nguyệt, nhẹ nhàng gõ cửa.

“Mời vào!”

Trong phòng vọng ra tiếng nói nhỏ nhẹ của Tần Nguyệt, giọng nói rất dễ nghe, khiến lòng người thật dễ chịu.

Hạnh Nhi nhẹ nhàng mở cửa phòng, chậm rãi bước vào bên trong, tự tin mà nói.

“Tần Nguyệt, tôi qua đây giúp cô một việc, giúp sức mạnh của cô càng nhanh được nâng cao.”

“Hả? Giúp tôi? Giúp chuyện gì?”

Trong tay Tần Nguyệt có cầm một viên châu, ngơ ngác nhìn Hạnh Nhi.

“Rất đơn giản, là việc của Hỏa Linh Châu, cũng chính là viên châu kia.” Hạnh Nhi đầy tự tin nói.

“Tiểu châu? Hỏa Linh Châu?” Tần Nguyệt tiếp tục ngơ ngác, đôi mắt to chớp chớp.

“Đúng, viên Hỏa Linh Châu này đang ở giai đoạn bị phong ấn, không mở phong ấn thì mãi mãi cũng không thể sử dụng, nhưng để giải phong ấn rất khó, người bình thường vốn không thể làm được,

“Phong ân vô cùng khó sao? Chỉ có người tu tiên mới có thể giải?” Tần Nguyệt lại lần nữa ngơ ngác.

“Đúng, đây là phong ấn cấp một, liên quan đến linh lực, không có linh lực thì vĩnh viễn không thể giải được, cho dù là ta muốn giải, cũng cần thời gian nửa tháng,

Giờ cô đã hiểu phong ấn có nhiều khó khăn thế nào rồi chứ? Không có tôi, bảo vật trong tay cô cũng chỉ là cát bụi, cô chỉ theo ta mới có thể trở nên mạnh hơn,

Vì vậy rời khỏi sư tôn cô đi, theo ta về cấm địa, đến lúc đó ta vừa giúp cô giải phong ấn, vừa giúp cô biến hóa tại cấm địa.” Hạnh Nhi nghiêm túc nói.

“Đợi đã, cô vừa nói, đến cô muốn giải phong ấn viên Hỏa Linh Châu này, cũng cần đến nửa tháng sao?” Tần Nguyệt không dám tin.

“Đúng là thế, ta là truyền nhân thuật phong ấn, giải loại phong ấn nhất phẩm này chỉ cần nửa tháng, mà người khác cũng cần hai tháng,

Sao vậy? Có phải thấy ta thật lợi hại không?”

Hạnh Nhi đắc ý, cảm thấy bản thân thật lợi hại, cho rằng Tần Nguyệt nếu thấy bản thân giải thuật phong ấn, chắc chắn sẽ đi theo.

Hạnh Nhi đang có tâm trạng rất tốt đưa tay ra, lại nói: “Hỏa Linh Châu đưa cho tôi đi, tôi giúp cô giải.”

“Được.”

Tần Nguyệt đưa chiếc hộp trong tay cho Hạnh Nhi, ảnh mắt có chút kỳ lạ nói.

“Ừm, cũng được cũng được.”



Nhìn thấy Tần Nguyệt nghe lời như vậy, Hạnh Nhi hài long tiếp nhận chiếc hộp nhỏ, mở lắp ra xem qua.

Lập tức Hạnh Nhi sững người, thừ người nhìn chằm chằm vào viên Hỏa Linh Châu trong ánh sáng đỏ.

“Cái này...cái này...phong ấn được giải rồi sao? Sao có thể chứ? Đây là phong ấn cấp một, sao có thể giải được?” Hạnh Nhi không dám tin nói, toàn thân như vừa trúng tiếng sét.

“Là do sư tôn giúp tôi giải, chỉ trong vòng một nén hương đã có thể giải rồi, xem ra dáng vẻ rất nhẹ nhàng.” Tần Nguyệt nhỏ nhẹ nói.

“Sao? Chỉ trong thời gian một nén hướng đã giải ra rồi sao? Xem ra dáng vẻ rất nhẹ nhàng?

Không thể nào! Đây là phong ấn cấp một, không có linh lực không thể giải ra được,

Sư tôn cô là kẻ luyện võ công, không phải người tu tiên, anh ta không thể có linh lực, sao có thể giải ra được?” Hạnh Nhi không thể tin được nói.

“Thật đó, tôi chứng kiến tận mắt, sư tôn còn sử dụng máu của tôi nữa, hình như liên quan đến sức mạnh của khí huyết, cụ thể tôi không hiểu lắm.” Tần Nguyệt lắc đầu nói.

“Dung máu của cô ah?...Lẽ nào sư tôn cô là thầy phong ấn khí huyết?”

Hạnh Nhi cau mày, cô có chút hiểu về thầy phong ấn khí huyết.

Kiểu thầy này trong các võ sư, số lượng rất ít ỏi, có thể thông qua khí huyết để giải phong ấn, cũng có thể thông qua khí huyết bố trí phong ấn.

Có điều thầy phong ấn khí huyết, vốn không thể nào giải được phong ấn cấp một, trừ phi đạt được trình độ đại sư, nghĩ đến đại sư phong ấn, Hạnh Nhi cũng không đoán định được.

Bởi vì phàm đạt đến giai đoạn đại sư, cũng cần liên quan đến hàng vạn loại phong ấn, cần phải bỏ ra rất nhiều tâm huyết để học.

Nếu Lý Hiên thật sự có thể giải được phong ấn này, vậy Lý Hiên rất có khả năng là đại sư phong ấn khí huyết.

Nghĩ đến đại sư phong ấn, Hạnh Nhi nghiêm trọng nói.

“Tần Nguyệt, Hỏa Linh Châu thực sự là sư tôn cô giải phong ấn?”

“Đúng vậy, tôi có thể chắc chắn, tôi tận mắt chứng kiến.” Tần Nguyệt bảo đảm.

“Không ngờ rằng, sư tôn của cô vậy mà lại là một vị đại sư phong ấn khí huyết, đúng là không thể đoán được, thật là một nam nhân đáng quý,

Quan trọng là anh ta lại có thể rất nhanh đã giải được phong ấn cấp một, sau này có thể sẽ đạt đến trình độ tông sư phong ấn.”

Hạnh Nhi nghiêm túc nói, lại một lần nữa ý thức được sư tôn của Tần Nguyệt thật không tầm thường, cảm thán bản thân lại xem thường Lý Hiên rồi.

Thần cung thủ, đại sư phong ấn, phạm vi thăm dò đáng sợ, thuốc ngâm, còn có sức mạnh cấp tám.

Có nhiều khả năng như vậy, khiên Lý Hiên càng ngày càng thần bí.



“Đáng tiếc không phải là một kẻ tu tiên, nếu không Lý Hiên tuyệt đối là con trời, đáng tiếc rồi, thật là rất đáng tiếc.”

Hạnh Nhi cảm thấy rất đáng tiếc, muốn tìm cơ hội thử thăm dò phẩm chất tu tiên của Lý Hiên, nghĩ kỹ đến năng lực thăm dò của Lý Hiên rất mạnh, Hạnh Nhi có chút do dự.

“Sau này tìm cơ hội thôi, nhỡ hắn có phẩm chất tu tiên, vậy cũng có thể đưa đến gia tộc của ta, vừa hay các nữ tu trong gia tộc không có phu quân,

Nếu Lý Hiên có thể ở rể, đây cũng là con đường không tồi, dung mạo của anh ta, tâm tính, khí chất, năng lực tinh thông, đều rất tốt.”

Hạnh Nhi trong khoảnh khắc đã có thay đổi suy nghĩ về Lý Hiên, chỉ cần Lý Hiên có phẩm chất tu tiên, Hạnh Nhi sẽ lừa Lý Hiên đến ở rể trong gia tộc cô.

Nghĩ đến đây, Hạnh Nhi sốt sắng hỏi: “Tần Nguyệt, sư tôn của cô đâu? Anh ta ở đâu?”

“Cô muốn làm gì?”

Tần Nguyệt thấy thái độ của Hạnh Nhi đã thay đổi, lập tức cảnh giác, lo lắng có người bắt sư tôn của cô.

“Tôi chỉ là muốn nói chuyện với anh ta, sư tôn cô rất có năng lực, tôi muốn tiếp xúc với anh ta.” Hạnh Nhi mỉm cười nói.

“Không được, sư tôn rất bận, không có thời gian.”

Tần Nguyệt lại lắc đầu, càng thấy Hạnh Nhi muốn bắt sư tôn đi, trong long càng cảnh giác.

“Vậy sao, vậy thôi bỏ đi, tôi dạy cho cô một chút kỹ năng vậy, tôi có một kỹ năng di chuyển đặc biệt, trong giai đoạn luyện công có thể dùng, cô có muốn học không?” Hạnh Nhi cười nói.

“Kỹ năng di chuyển? Có giống với Lưu Vân Bộ của sư tôn không?” Tần Nguyệt nghi hoặc chớp mắt hỏi.

“Lưu Vân Bộ? Sư tôn cô còn có kỹ năng đặc biệt này?” Hạnh Nhi kinh ngạc.

“Cái này...kỹ năng di chuyển của tôi thực ra lợi hại hơn, không tin tôi dạy cô học.” Hạnh Nhi liền nói.

“Vậy sao?” Tần Nguyệt nghi ngờ.

“Đương nhiên, loại kỹ năng này gọi là Phi Xà Bộ, là kỹ năng mà rất ít võ sư được thấy và đều là kỹ năng của người tu tiên.” Hạnh Nhi bảo đảm nói.

“Là vậy sao.”

Tần Nguyệt vừa nghe là kỹ năng của người tu tiên, lập tức có chút do dự, trong lòng có suy nghĩ, nếu kỹ năng này thực sự lợi hại, vậy bản thân học được rồi có thể dạy sư tôn, báo đáp sư tôn.

Vì vậy cô gật đầu nói: “Vậy tôi thử học xem sao.”

“Được, nào, theo tôi vào trong nhà, tôi lập tức dạy cô học.” Hạnh Nhi hài lòng nói.

Cô thừa nhận Lý Hiên mọi phương diện đều rất giỏi, nhưng với kỹ năng di chuyển này thì cô tự tin là mình mạnh hơn, bởi vì Phi Xà Bộ rất đặc biệt, người luyện võ và tu tiên đều có thể dùng.

Vì vậy Hạnh Nhi tự tin, cho dù bản lĩnh của Lý Hiên không nhỏ, nhưng với kỹ năng di chuyển này chắc chắn không giống với bản thân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.