Rất nhanh.
Trận chiến bắt đầu rồi.
Một mũi tên Huyền Kim từ bụi cây bay ra, từ một góc không ngờ bay ra, hướng bắn đến Hồng Mao và Lam Mao.
Hồng Mao thì ổn, thực lực của anh ta rất mạnh, dễ dàng né tránh mũi tên này.
Nhưng Lam Mao không như vậy, thực lực của anh ta chỉ ở cấp bảy, né mũi tên cũng mất sức lực, mấy lần suýt bị trúng tên.
May mà còn có Hồng Mao, hắn thực lực mạnh không những bảo vệ bản thân, mà còn không ngừng ra tay giúp Lam Mao.
“Đại ca, làm sao đây? Sự công kích này quá gian xảo, không dễ né tránh.” Lam Mao vội nói.
“Dùng sức mạnh của huyết mạch đi, hiện giờ chỉ có thể sử dụng nó.” Hồng Mao nheo mắt nhìn.
“Nhưng thực lực của em vẫn chưa đủ, nếu như buộc phải sử dụng, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sau này.” Lam Mao bối rối, càng muốn rời đi.
“Chỉ cần có thể giết người tộc mèo đã thức tỉnh, chúng ta có thể lập đại công, có thể có được phẩn thưởng cực lớn.
Ngươi thật cam tâm bỏ qua đại công lần này sao? Ngươi cần hiểu rõ, không bắt được cơ hội này, chúng ta mãi mãi cũng chỉ có thể sinh sống ở thành Hắc Mã nhỏ bé mà thôi.”
Hồng Mao nói xong lấy ra một viên thuốc từ trong túi ra, không chút do dự nuốt vào.
Lam Mao thấy vậy, lập tức cũng lấy ra một viên thuốc từ trong túi, cũng uống vào.
Một giây sau.
Khí tức của hai người bắt đầu biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-phu-quan-an-than-muoi-nam-mot-kiem-giet-tien-de/2575848/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.