Quyết định xong.
Diệp Phàm tiếp tục đi cùng tiểu sư muội, đi dạo đủ hai tiếng, Diệp Phàm ôm một đống đồ lớn, cuối cùng quay về võ quán.
Cũng vào lúc này.
Nhị sư huynh từ xa đi tới, nói với Diệp Phàm: “Diệp Phàm, ta đưa cậu đi thu tiền phòng, tiện đưa cậu đi xem xung quanh cho quen.”
“Thu tiền phòng?”
Diệp Phàm ngờ vực, cậu vẫn thật không biết những chuyện này.
“Võ quán chúng ta hai năm nay dần không ổn, sư phụ đã tiêu hết tiền tích cóp, mua vài tiệm, bao thuê.
Kết quả không ngờ, sau khi đại sư huynh đến, võ quán lại hưng thịnh rồi, khiến sư phụ bận rộn không thể làm hết việc, cuối cùng chuyện thu tiền nhà đều do ta phụ trách.” Nhị sư huynh bất lực nói.
“Thì ra là như vậy, vậy được, ta cùng nhị sư huynh đi thu tiền nhà.” Diệp Phàm gật đầu, cũng muốn hiểu thêm về mọi thứ trong võ quán.
“Đi thôi, sổ sách ta đều mang đến rồi.” Nhị sư huynh chỉ vào cái bao mang theo eo.
“Được.”
Hai người cùng rời đi, vừa đi vừa nói đến chuyện những tiệm của gia đình.
“Võ quán của chúng ta tổng cộng có năm nơi, bốn nơi ở trong thành, một nơi ở Ngô Gia trấn ngoài thành.
Chúng ta đi Ngô Gia trấn bên ngoài thành trước, quay về sẽ thu của những tiệm khác trong thành.” Nhị sư huynh giới thiệu tình hình của võ quán.
“Được, đối với đại sư huynh người có hiểu rõ không?” Diệp Phàm không khỏi hỏi.
“Đại sư huynh ah, có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-phu-quan-an-than-muoi-nam-mot-kiem-giet-tien-de/2575821/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.