Lắc lắc đầu.
Thôn trưởng tâm trạng đang bị đả kích, quay người nói cảm ơn.
“Đa tạ ơn cứu mạng của năm vị đại hiệp, ta đại diện có Cổ Nguyệt thôn cảm tạ các vị đại hiệp, lát nữa chúng tôi sẽ dâng tặng các vị đại hiệp món quà đáng quý nhất.”
“Quà thì bọn ta không cần, nghe nói trong thôn các người có một tiệm sách cổ, cho chúng ta tự do xem sách là được rồi.” Phân thân vẫy vẫy tay nói.
“Xem sách?”
Thôn trường nghe câu này liền sững sờ, kinh ngạc ân nhân cứu mạng lại đưa ra yêu cầu này.
“Đúng, chúng tôi đến đây chúng là vì muốn xem sách, sao vậy? Không được sao?” Phân thân cau mày.
“Được được được, không vấn đề gì, các vị đại hiệp, mời!”
Thôn trưởng vẫn còn rất ngẩn ngơ, trong lòng cho rằng mấy vị đại hiệp này thật là đặc biệt, các võ sư khác đều cần tiền, cần đan dược tu luyện.
Kết quả mấy vị đại hiệp này lại giống thư sinh, lại muốn xem sách, thật là quái lạ.
Nhưng nghĩ đến mấy vị đại hiệp này vì tiệm sách, mới cứu Cổ Nguyệt thôn một lần, tinh thần thôn trưởng lập tức trở nên vui mừng.
Ông quyết định, tiệm sách Cổ Nguyệt bắt đầu mở liên tục, không muốn đóng lại nữa.
Nghĩ như vậy, thôn trưởng và các phân thân đi về hướng tiệm sách cổ, bắt đầu mở sách ra, tìm tài liệu có liên quan.
Nhưng bọn họ lại quên mất, ở ngoài thôn trên một hòn đá to, Ngô mặt rỗ vẫn còn ngây người đứng đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-phu-quan-an-than-muoi-nam-mot-kiem-giet-tien-de/2575790/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.