Cũng vào lúc này.
Vào lúc Lam bà bà hoàn toàn bất lực.
Tiếng sáo này vô cùng dễ nghe, nghe như âm thanh của chuông gió vậy, khiến người nghe thấy đều cảm thấy thoải mái.
Tiếng sao nghe hay như vậy khiến Lam bà bà tự hỏi ai đang thổi sáo.
Có điều.
Hiện giờ là thời khắc then chốt của Tần Nguyệt, Lam bà bà không quan tâm nổi chuyện khác, vội quay sang nhìn Tần Nguyệt.
Kết quả là vừa vô ý quay lại nhìn.
Đồng tử của Lam bà bà co rút mạnh.
Chỉ thấy ngọn lửa đỏ vốn dĩ vây xung quanh Tần Nguyệt vậy mà lại dần thu lại, trong tiếng sáo du dương, từng chút thu nhỏ.
Cảnh này giống như ngọn lửa đã được vỗ về, trở nên ngoan ngoãn hơn.
Cảnh tượng như vậy.
Khiến Lam bà bà nhìn thấy mà kinh ngạc không ngừng, cảm thấy thật không thể tin nổi.
“Tiếng sáo lại có thể khiến cho ngọn lửa biến nhỏ lại, đây là chuyện gì vậy? Lẽ nào tiếng sáo có thể trấn áp được tâm ma? Nhưng ta cảm thấy tiếng sao trừ việc dễ nghe ra, không có công dụng nào khác?”
Trên gương mặt Lam bà bà hiện lên vẻ khó tin, cẩn thận quan sát tình hình của Tần Nguyệt.
Phát hiện sau khi tiếng sáo xuất hiện, tình trạng của Tần Nguyệt ngày càng tốt lên, ngọn lửa ngày càng nhỏ đi, đến tâm trạng đau khổ trên mặt Tần Nguyệt cũng dần biến mất.
Tình trạng khó hiểu như vậy khiến Lam bà bà nhìn thấy mà bất ngờ, không kìm được mà cẩn thận lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-phu-quan-an-than-muoi-nam-mot-kiem-giet-tien-de/2575726/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.