“Ta ngửi thấy mùi máu tanh, đợi ở đây chút đã, ở đây có dấu vết con hổ khổng lồ bị thương, mau dừng lại.”
Ông già vội ngăn cô gái tóc đuôi ngựa bước về phía trước, cảnh giác quan sát xung quanh.
“Ông ơi, con hổ khổng lồ không phải đang ở gần đây đó chứ?” Cô gái tóc đuôi ngựa có chút sợ hãi.
“Không biết nữa, chỗ này thuộc phạm vi lãnh địa của con hổ khổng lồ đó rồi, tiếp sau đó chắc rất nguy hiểm, chúng ta chỉ có thể cẩn thận.” Ông già nghiêm trọng mặt mũi sa sầm.
“Dạ vâng, con thu hái xong thảo dược thì sẽ đi ngay, có những thảo dược này, con có thể trở thành thầy luyện đan rồi.” Cô gái tóc đuôi ngựa nói nhỏ..
“Ừm, đi theo ta.”
Ông già đưa cô gái tiếp tục bước đi, xuyên qua một khu rừng rồi dần dần phát hiện trước mặt có một sơn động.
Hai người cùng đi, kết quả là nhìn như không có gì to tát, vậy mà hai người đều hoàn toàn bị kinh ngạc trợn mắt nhìn.
Chỉ thấy trên đám cỏ trong sơn động.
Một vị công tử anh tuấn mặc đồ trắng đang ngồi trên người con hổ khổng lồ, ung dung tự tại ngồi chơi, giống như thư sinh đang đi dạo chơi vậy, tiêu dao tự tại.
Thấy vậy, hai người hoàn toàn sững sờ, cô gái tóc đuôi ngựa với sức sống đẹp đẽ càng kinh ngạc mà che miệng.
“Ủa?”
Trong khu rừng.
Lý Hiên từ trên người con hổ khổng lồ nhảy xuống, đáp xuống vùng cỏ bên ngoài cách đó vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-phu-quan-an-than-muoi-nam-mot-kiem-giet-tien-de/2575705/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.