Thời gian đã qua lâu như vậy, Lý Hiên vẫn chưa quay về, khiến A Đại và Thu Nhi ngày càng lo lắng, sợ rằng sư tôn sẽ xảy ra chuyện.
“Có phải sốt ruột rồi phải không? Hiện tại muốn biết tin tức của sư tôn cậu không? Hay là sư tôn của cậu đã gặp phải kẻ địch quá mạnh, đã bỏ mặc hai người, một mình bỏ chạy rồi.” Thôn Thiên Ma yếu ớt nói.
“Không thể nào, sư tôn tuyệt đối không từ bỏ bọn tôi, cho dù tiếp xúc trong thời gian ngắn, tôi cũng biết sư tôn là người lương thiện.” A Đại phản bác chắc như đinh đóng cột.
“Hừm, cứ cho là anh ta không bỏ chạy, cũng có khả năng bị kẻ mạnh giết chết, trên thế gian này kẻ mạnh vô số, đến ta cũng bị phong ấn, huống hồ là sư tôn của cậu.” Thôn Thiên Ma lầm bầm nói lại.
“Ngươi...”
A Đại nghe những lời này trong lòng càng thấy hoảng, càng lo cho Lý Hiên, chủ yếu là thời gian rời đi quá lâu rồi, thực sự khiến lòng người bất an.
Trong tâm trạng bất an như vậy, thời gian tiếp tục dần trôi.
Cuối cùng, vào lúc A Đại và Thu Nhi lòng như lửa đốt, hổ khổng lồ bên cạnh họ đứng dậy, nhìn về hướng tây bắc.
Rất nhanh.
Sư tôn anh tuấn người mặc đồ trắng, tóc đen bay phấp phới liền xuất hiện, nhẹ bay đáp xuống trước mặt.
Nhưng khiến A Đại và Thu Nhi lo lắng là, khuôn mặt sư tôn lúc này trắng bệch như giấy, không chút hồng hào.
Lúc này thì A Đại và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-phu-quan-an-than-muoi-nam-mot-kiem-giet-tien-de/2575698/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.