Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ
Nơi ở Tuyết Vi..

Tiễn mọi người đi, Tuyết Vi vội vã chạy về trong phòng khách: “Các người…… giữa các người rốt cuộc là chuyện làm sao?!” Ánh mắt nhìn xung quanh Ly Tiểu Tiểu cùng Hoàng Phủ Nguyệt.

“giữa chúng tôi? Giữa chúng tôi không có việc gì.” miệng lưỡi Ly Tiểu Tiểu ra vẻ nhẹ nhàng.

Nhưng cô càng là như vậy, Tuyết Vi càng cảm thấy bất an: “Nếu không có việc gì, Tiểu Tiểu, quần áo em làm sao sẽ bị xả thành như vậy? Nguyệt, còn có anh, vì sao anh vô duyên vô cớ tới chỗ ở của tôi!”

“Ách……” Hoàng Phủ Nguyệt nghẹn lời.

Anh đã đáp ứng Ly Tiểu Tiểu sẽ không báo chuyện này cho Tuyết Vi, cho nên, tự nhiên không thể nói ra chính mình vì sao lại đến phòng cô, nếu không lấy Tuyết Vi thông minh nhất định sẽ đoán ra chuyện từ đầu đến cuối.

“Chị Vi Vi, thật không dám dấu diếm, kỳ thật…… em cùng anh Nguyệt quen biết từ rất sớm.” Ly Tiểu Tiểu tiếp nhận câu chuyện, vươn tay, ái muội ôm ở cánh tay Hoàng Phủ Nguyệt.

Nhưng vấn đề……

Hai chị em các cô mới trở về hoàng thành bao lâu? “Rất sớm…… Liền quen biết……?”

“Đúng vậy. Em và chị trở về hoàng thành liền cùng anh Nguyệt quen biết. Chẳng qua, giữa hai chúng tôi thoáng có chút hiểu lầm. Nhưng nói là hiểu lầm, kỳ thật liền cùng chị và anh rể năm đó quen biết cảm giác giống nhau. Đến nỗi chuyện lần trước ở phòng Nguyệt ……” mưu phong cô vừa chuyển……

“chuyện lần trước ở phòng Nguyệt?”

“ừ. Chính là chuyện em nói anh Nguyệt cường ** gian em, đó là em cố ý hại anh. Cho nên, lần này anh chạy tới chỗ này là muốn trả thù em, kết quả đôi ta thường xuyên qua lại liền……” Lời nói kết tại đây, Ly Tiểu Tiểu ra vẻ thẹn thùng nở nụ cười.

Hoàng Phủ Nguyệt vẫn luôn trầm mặc sợ Tuyết Vi nhìn ra một, hai, cũng biểu hiện ra bộ dáng hơi có chút ngượng ngùng.

“Một khi đã như vậy, tôi đây cũng không cần thiết nói thêm cái gì. Đến nỗi hôn sự, tôi hy vọng hai người các người có thể cân nhắc, cân nhắc thêm.” Nói, Tuyết Vi nặng nề thở dài một hơi, chậm rãi đi lên phòng ngủ lầu hai. Thơ_Thơ_ddlqd

Đợi sau khi xác nhận cô tiến vào phòng, sắc mặt Ly Tiểu Tiểu lạnh lùng, một phen liền ném ra cánh tay câu ở trên tay Hoàng Phủ Nguyệt ……

“Tiểu Tiểu, cô sẽ không…… Thật sự tính toán gả cho tôi đi?” Cặp mắt anh hẹp dài chậm rãi đối diện đôi mắt Ly Tiểu Tiểu.

“Yên tâm, tôi mới không có hứng thú gả cho một con ngựa giống đâu!”

Tuy nói, bị người nhục mạ là ngựa giống, trong lòng Hoàng Phủ Nguyệt có chút khó chịu. Nhưng, được đáp án Ly Tiểu Tiểu như vậy, anh cũng coi như là yên lòng. “vậy được, vậy cô nhanh lên đi theo cha tôi nói, bây giờ cô không muốn gả cho tôi.”

“Chờ tôi xong, liền đi theo ba ba anh nói, ngủ trước.” Ly Tiểu Tiểu không kiên nhẫn xoay người liền phải rời đi.

Không khỏi đêm dài lắm mộng, sắc mặt Hoàng Phủ Nguyệt trầm xuống, vội vàng túm chặt cánh tay cô: “Bây giờ liền đi nói!!!”

Cánh tay bị niết sinh đau, mày Ly Tiểu Tiểu nhíu chặt lắc lắc tay: “Buông ra!”
Lúc này Hoàng Phủ Nguyệt mới buông lỏng tay ra.

“Tam thiếu gia, anh gấp cái gì? Chẳng lẽ còn sợ tôi sẽ đổi ý sao? Ly Tiểu Tiểu tôi vẫn tự mình hiểu lấy, biết thân phận của tôi không xứng với vị trí thiếu *** Nhà họ Hoàng Phủ các người, cho nên, tôi nói rồi sẽ cự tuyệt hôn sự này, liền nhất định sẽ cự tuyệt. Nhưng mà……!!!”

Khuôn mặt thanh thuần dần dần trở nên âm trầm, cô tiến lên một bước, gằn từng chữ: “tôi cũng xin anh có thể có chút tự! Biết! Chính! Mình!!!”

“Nha đầu thúi, cô có ý tứ gì?!” Hoàng Phủ Nguyệt lửa giận ‘ đằng ’ lập tức liền lên trên đỉnh đầu.

Anh tự biết mình có chút không phải với cô, đã ba lần bốn lượt nhường nhịn, không nghĩ, nha đầu này còn đặng đằng chân lên đằng đầu?!

“Có ý tứ gì……? A, có lẽ người khác không biết; có lẽ chính anh cũng không biết. Lúc anh cường ** gian tôi…… Kêu…… Đều là…… tên Chị Vi Vi!!”

Tiếng quỷ dị giống như là ma âm chậm rãi, chậm rãi bay vào bên tai Hoàng Phủ Nguyệt. Thơ_Thơ_ddlqd

Anh chỉ cảm thấy nội tâm ‘ lộp bộp ’ một tiếng, dường như bị đòn gì đột nhiên nghiêm trọng một chút!

“anh nhớ kỹ, Hoàng Phủ Nguyệt. Chị Vi Vi bây giờ đã là vợ của Anh hai anh, anh tốt nhất! Đừng có ý nghĩ không an phận!!” Dứt lời, Ly Tiểu Tiểu quay đầu liền phải rời đi.

Hoàng Phủ Nguyệt giống như là bị điểm huyệt đạo ngốc lăng tại chỗ cũng không nhúc nhích một chút, đại não ầm ầm vang lên càng lâm vào bên trong trống rỗng ……

‘ cô yêu tôi không? ’

‘ tôi yêu cô……’

‘ gả cho tôi đi, Tuyết Vi. ’

Hãy còn nhớ rõ bốn năm trước, anh sai lầm coi lòng tốt của Tuyết Vi trở thành tình yêu, mà sau khi hiểu lầm cởi bỏ, anh rõ ràng biết mình căn bản là không thích Tuyết Vi.

Chỉ là……

Chậm rãi……

Chậm rãi……

Theo tiếp xúc, rất nhiều lúc cùng Tuyết Vi đơn độc ở chung, tim anh sẽ ức chế không được gia tốc nhảy lên.

Anh cho rằng cái này bất quá là một loại ảo giác thôi, căn bản cũng không dính tới những mặt khác.

Khi bồi Tuyết Vi và Hoàng Phủ Minh đi chụp ảnh cưới, anh liên tiếp tham dự trong đó, hoàn toàn nhiễu loạn tiến trình hai người kia quay chụp.

Bây giờ nghĩ lại, khi đó tâm tình giống như không phải là vì cố ý trêu đùa hai người, mà là…… Ghen ghét! Thơ_Thơ_ddlqd

Ghen ghét Hoàng Phủ Minh và Tuyết Vi chụp ảnh cưới, ghen ghét vì sao người cùng Tuyết Vi chụp ảnh cưới không phải là anh!?

Cho đến khi Tuyết Vi bị Tuyết Khả Duy tính kế, bị Hoàng Phủ Minh cầm tù ở biệt thự. Lúc anh đi thăm, vốn có một ý tưởng kỳ quái, đó chính là mang Tuyết Vi rời khỏi nơi này. (đọc nhất nhất ở dembuon chấm vn)

Chỉ là, anh tìm không thấy lý do mang Tuyết Vi rời đi; càng thêm không biết sau khi mang Tuyết Vi rời đi, quan hệ giữa bọn họ tính là cái gì? Đường tương lai nên đi làm sao? Mới không có nói ra suy nghĩ này.

Bây giờ nghĩ lại hết thảy……

Hóa ra, anh đã sớm……

Thích thượng Tuyết Vi. Chỉ là bởi vì có Hoàng Phủ Minh tồn tại, anh mới không có biểu lộ ra bất luận dấu vết gì!

Không cách nào tha thứ……

Anh không cách nào tha thứ chính mình có lòng như vậy.

Anh càng thêm không biết tư tưởng kia ngo ngoe rục rịch nảy sinh, một khi nảy sinh ra tới sẽ sinh ra hậu quả làm sao!

Ánh mắt, nhanh chóng nhìn về phía vị trí thang lầu, Hoàng Phủ Nguyệt nắm chặt nắm tay, ‘ gấp gáp ’ hai bước đuổi theo, một phen túm chặt cánh tay Ly Tiểu Tiểu: “kết hôn với tôi!!!”

Thân mình ngẩn ra. Cô khẽ nhếch miệng, không thể tưởng tượng quay người lại……

“không phải cô một lòng muốn giúp Tuyết Vi sao? Kia…… Lập tức! Kết hôn với tôi!”

Nhìn thái độ Hoàng Phủ Nguyệt không dung có lựa chọn khác, Ly Tiểu Tiểu cũng dần dần nhìn thấu tâm tư của anh, không khỏi nhợt nhạt nở nụ cười……

Chạng vạng hôm sau.

Đại hình quân diễn ở Quân Khu Bạch Hổ rốt cuộc kết thúc.

Bọn hạ nhân Nhà họ Hoàng Phủ sớm chờ đợi ở cửa chuẩn bị nghênh đón đại thiếu gia và nhị thiếu gia vất vả ba ngày trở về.

Tuyết Vi nhón chân mong chờ đứng ở hàng trước nhất, điểm mũi chân, duỗi dài cổ, sốt ruột nhìn xung quanh ngóng Hoàng Phủ Minh về nhà.

“Chị Vi Vi, chị hơi chút thu liễm một chút đi, như vậy cũng không khỏi quá mất mặt đi?” Ly Tiểu Tiểu ở Một bên thật sự nhìn không được, chỉ phải nhỏ giọng nhắc nhở cô.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.