Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ
Hiển nhiên, Hoàng Phủ Dương Vinh ở một bên cũng sinh ra tò mò.

Thời điểm Tuyết Vi đại náo tiệc đầy tháng, ông liền nghi hoặc, vì sao Tuyết Vi muốn nhằm vào Tuyết Khả Duy như vậy! “Đúng vậy, Sâm nhi, chính là con hoài nghi Tuyết Vi, cũng phải có chứng cứ mới được. Vì sao Tuyết Vi muốn bắt cóc cháu trai của cha?”

“cha ……” Này vừa hỏi, thật đúng là hỏi Hoàng Phủ Sâm.

“Hay là con tới nói đi.” Tuyết Khả Duy lau nước mắt nơi khóe mắt, nhàn nhạt nói: “Cha, đây cũng là nguyên nhân hôm nay con tìm Em ba của con nói chuyện phiếm.” Thơ_Thơ_ddlqd

“Kỳ thật chuyện hơn ba năm trước kia, Tuyết Vi vẫn luôn cho rằng là con làm hại nó, hơn nữa hại nó khó sinh. Con liền sợ, giữa chị em chúng con có cái gì hiểu lầm, lúc này mới đi tìm nó giải thích, nào biết đâu rằng…… nó căn bản là không nghe con giải thích.”

Hoàng Phủ Nguyệt xem như hoàn toàn phục kỹ thuật diễn của Tuyết Khả Duy.

Muốn Nói, cô lừa Hoàng Phủ Dương Vinh cũng thôi đi, nhưng Hoàng Phủ Minh là đương sự còn đứng ở đây, cô làm sao có lá gan trợn tròn mắt nói dối chứ?!

Bàn tay to, gắt gao nắm thành nắm tay, Hoàng Phủ Nguyệt tức giận đến nổi con ngươi không ngừng co rút lại.

Một bên Hoàng Phủ Minh trấn an vỗ vỗ lưng anh.

Hơn ba năm trước đây, Hoàng Phủ Nguyệt có ý đồ đi theo Hoàng Phủ Dương Vinh thuyết minh chân tướng, anh lập tức liền đánh mất ý niệm của Hoàng Phủ Nguyệt.

Chỉ vì……

Chuyện này, chính là nói cho người toàn thế giới, y theo Tuyết Khả Duy giảo hoạt cũng có bản lĩnh trốn tránh trách nhiệm không còn một mảnh!

“Này quả thực là hồ nháo!! Đầu tiên, con là chị của nó, vì sao hại nó? Còn nữa, con cũng không có lý do gì hại nó, không phải sao?!” Sắc mặt Hoàng Phủ Dương Vinh âm trầm nắm chặt nắm tay.

Hoàng Phủ Sâm ở bên thấy vậy, vội vàng tiếp tục thêm dầu vào lửa: “Đúng vậy. Con xem, tám phần chính là Tuyết Vi thấy con cùng Duy chỉ có đứa trẻ, cho nên xuất phát từ ghen ghét, mới có thể bắt cóc Đỉnh Đỉnh.”

“Thảo!!!”

“Nguyệt, con đây là làm gì???” Vừa nghe đến Hoàng Phủ Nguyệt đột nhiên mắng lên thô tục, Hoàng Phủ Dương Vinh giận dữ. Thơ_Thơ_ddlqd

“Không có việc gì, con chính là tò mò, làm sao trên thế giới lại có người không biết xấu hổ như vậy. Làm chuyện xấu, lại không thừa nhận!!!” Con ngươi tà lạnh cố ý liếc mắt hai vợ chồng Hoàng Phủ Sâm.

Nhậm người nào biết chân tướng đều rõ ràng, lời này anh chính là đang mắng hai vợ chồng bọn họ!

“Mặc kệ thế nào, bây giờ chuyện Đỉnh Đỉnh là lớn nhất. Minh Nhi, con lập tức thông báo cảnh tư, phái người đi điều tra chỗ ở của Tuyết Vi!!!”

Vừa nghe lời này, mắt đen của Hoàng Phủ Sâm chợt lóe, khóe miệng hình như gợi lên một độ cung.

“con cự tuyệt!” Ai ngờ, Hoàng Phủ Minh ngay cả do dự cũng chưa do dự liền cự tuyệt mệnh lệnh của lão gia tử.

“Minh Nhi!!! Đỉnh Đỉnh chính là cháu trai của con, nếu vạn nhất Đỉnh Đỉnh thật xảy ra cái gì ngoài ý muốn, chẳng lẽ con không đau lòng sao?!”

“Cha, Đỉnh Đỉnh bị người bắt cóc, con cũng lo lắng, chính là…… Các người không bằng không chứng liền phái người đi điều tra chỗ ở của Tuyết Vi, con không có biện pháp gật bừa!!!”

“Bây giờ Tuyết Vi quan trọng, hay là sống chết của Đỉnh Đỉnh quan trọng?!!”

“Ở trong lòng con, không có người nào quan trọng hơn so với Tuyết Vi!!”

“con!!!” Hoàng Phủ Dương Vinh vỗ án dựng lên, phẫn nộ chỉ vào mặt Hoàng Phủ Minh, giận dữ hét: “Người phụ nữ kia năm đó vừa chết, con suy sụp ba năm, bây giờ cô ta vừa trở về, con lại giống như bị quỷ mê hoặc tâm hồn, vì cô ta, chống lại cha. Con là muốn tức chết cha sao?!!!”

Lập tức, chuyện tìm đứa trẻ biến thành đấu tranh giữa hai cha con.

Hoàng Phủ Dương Vinh tức giận đến sắc mặt xanh mét.

Hoàng Phủ Nguyệt cũng luống cuống tay chân, vội vàng lại đây trấn an cảm xúc Anh hai. Thơ_Thơ_ddlqd

Hoàng Phủ Sâm ở bên mừng rỡ xem diễn âm thầm cười, bộ dáng ra vẻ cầu xin, chậm rãi đi tới trước mặt Hoàng Phủ Minh: “Em hai, coi như là anh cả cầu xin em, em liền phái người đi điều tra chỗ ở người phụ nữ kia, nếu không có tin tức Đỉnh Đỉnh, cô ta liền rửa sạch hiềm nghi phải không?”

“Các người đều nghe cho tôi. Nếu…… Các người ai dám hoài nghi Tuyết Vi, cũng đừng trách tôi không niệm thân tình!!” Hoàng Phủ Minh liền cành cũng không để ý tới Hoàng Phủ Sâm cầu xin, căm tức nhìn mọi người.

Đúng lúc này……

‘ linh linh linh……’ một trận tiếng chuông điện thoại truyền đến, mắt Hoàng Phủ Sâm nhìn điện báo biểu hiện, vội vàng chạy đến một bên tiếp lên……

“Phản! Phản!! Hoàng Phủ Minh, con cũng dám nói ra lời nói như vậy với cha sao?!!” Hoàng Phủ Dương Vinh phẫn nộ cắn răng.

Thấy không khí càng thêm gay cấn, Đôi mắt Hoàng Phủ Nguyệt vừa chuyển, vội vàng thế Hoàng Phủ Minh lên tiếng giảng hòa: “Cha, năm đó Tuyết Vi ở Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta, con cùng với Tuyết Vi cũng có chút giao tình, lấy phẩm hạnh của cô ta không có khả năng làm ra chuyện bắt cóc một đứa trẻ vô tội.”

“Nguyệt, con không cần thế Hoàng Phủ Minh và Tuyết Vi nói chuyện, nếu Tuyết Vi thật không có làm, chẳng phải lục soát sẽ biết!!” Thực hiển nhiên, hôm nay chỉ sợ nếu Hoàng Phủ Minh không hạ lệnh điều tra chỗ ở của Tuyết Vi là không xong.

“Cái gì???” Đột nhiên, Hoàng Phủ Sâm chạy đến một bên tiếp điện thoại phát ra một tiếng gầm nhẹ.

“Phát sinh chuyện gì, Sâm nhi?” Lực chú ý của Hoàng Phủ Dương Vinh lập tức chuyển tới trên người anh.

“Không…… Không có việc gì, chính là bộ đội…… chuyện ở Bộ đội ……” Hoàng Phủ Sâm khẩn trương nói xong, sắc mặt trắng bệch chạy tới bên cạnh Tuyết Khả Duy, nói nhỏ: “Đỉnh Đỉnh…… Thật sự bị người bắt cóc!” Thơ_Thơ_ddlqd

“ưm……” Trong phút chốc, con ngươi Tuyết Khả Duy mở lớn, tay nhỏ, không thể tưởng tượng bưng kín miệng. “Cha, Minh, bây giờ không phải lúc cãi nhau, coi như tôi cầu xin các người, các người chạy nhanh phái người đi tìm xem con trai của tôi đi!!!”

Cảm xúc bi thương tức khắc trở nên vô cùng nôn nóng.

Đối với cảm xúc Tuyết Khả Duy chuyển biến, không khỏi làm Hoàng Phủ Minh sinh lòng nghi hoặc.

Muốn Nói, Đỉnh Đỉnh vừa mới bị bắt cóc, hai vợ chồng này biểu hiện ra nôn nóng; nhưng vì sao sau khi tiếp xong điện thoại kia liền trở nên càng thêm nôn nóng chứ?
Điện thoại kia rốt cuộc là ai gọi tới?!

Đang nghĩ ngợi tới.

“Đúng! Minh, bây giờ cha không cãi với con. Cha liền hỏi con một câu thống khoái trả lời, rốt cuộc con phái người lục soát hay không lục soát chỗ ở của Tuyết Vi!” Hoàng Phủ Dương Vinh tựa hồ cho anh một cơ hội cuối cùng.

Nhưng mà, Hoàng Phủ Minh mắt nghiêm khắc trầm xuống, âm thanh lạnh lùng nói: “con không……!”

“Lão gia, lão gia, Tuyết tiểu thư cầu kiến!” Còn không đợi anh nói cho hết lời, một người vội vàng chạy tiến vào.

Mọi người trong phòng tức khắc ngây ngẩn cả người.

“Được, cô ta tới vừa lúc!! Kêu cô ta tiến vào!!” Hoàng Phủ Dương Vinh âm trầm nheo nheo mắt.

Giây tiếp theo, hạ nhân kia lắp bắp nói: “trong lòng ngực Tuyết tiểu thư giống như…… Còn ôm…… Tiểu thiếu gia……”

“Quả nhiên, quả nhiên chính là người phụ nữ kia bắt cóc Đỉnh Đỉnh!!!” Hoàng Phủ Sâm vừa tức vừa nắm chặt nắm tay.

Tuyết Khả Duy càng hận đến cắn răng.

“Minh, đây là người phụ nữ con chết sống đều phải bảo vệ sao? A……” Hoàng Phủ Dương Vinh châm chọc cười, vẫy vẫy tay với hạ nhân kia.

Hạ nhân kia liền vội vàng chạy tới truyền Tuyết Vi đi……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.