“Chỉ bởi vì dã tâm của anh, cho nên, tôi không thể để Hoàng Phủ Sâm dẫn đầu đoạt được hổ phù Quân Khu Bạch Hổ, do đó, mỗi lần trước khi chúng tôi hành phòng, tôi đều lén dùng thuốc tránh thai.”
“Sâm không phải ngốc tử, Sâm biết mục đích của tôi, lúc này mới thay đổi thái độ với tôi. Bất quá không bao lâu, thái độ của anh đối với tôi lại biến tốt. Đáng tiếc, tôi như cũ bị quỷ ám tâm hồn, trộm xạ hương ở trong phòng. Sâm đã biết, lúc này anh mới bắt đầu động võ đối với tôi. Mặt khác……”
“tôi nói cho anh một bí mật, bí mật này ai cũng không biết. Kỳ thật…… tôi đã mang thai con của Sâm, hơn nữa là hai đứa. Chẳng qua…… tôi đều lén xoá sạch, xoá sạch! Chỉ vì anh Hoàng Phủ Minh, tôi giết hai đứa con của tôi! Ha ha ha……”
Nhìn trước mắt, khuôn mặt Tuyết Khả Duy dữ tợn, Hoàng Phủ Minh không có bởi vì hành vi của cô mà cảm thấy cảm động, ngược lại cảm thấy…… Thực ghê tởm, thực ghê tởm!
Hay là câu nói kia……
Ở trong lòng anh, tuy rằng căm hận Hoàng Phủ Sâm, nhưng lại không đến mức giận chó đánh mèo với Tuyết Khả Duy. Anh hy vọng, Tuyết Khả Duy có thể cùng Hoàng Phủ Sâm sinh hoạt, căn bản cũng không nghĩ cô sử dụng thủ đoạn như vậy tự mình hại mình tới thương tổn chính cô, thương tổn Hoàng Phủ Sâm.
“Tuyết Khả Duy, hành vi của cô quả thực làm tôi…… Ghê tởm đến cực điểm!” Nói xong, ngón tay Hoàng Phủ Minh chậm rãi đi vào cò súng.
Tuyết Khả Duy thật sự không thể tin được chính lỗ tai mình, chính mình hy sinh không ngừng không đổi được tình yêu của người đàn ông này, lại đổi lấy một câu của người đàn ông này …… Ghê tởm đến cực điểm?!!! Thơ_Thơ_ddlqd
Ha……
Xem ra cô hiểu biết về Hoàng Phủ Minh là không sai. Người đàn ông này không có thay đổi, một chút đều không có thay đổi.
Anh ý chí sắt đá như cũ, là ai cũng không cảm động được; tàn nhẫn đến cực điểm như cũ, đối với ai đều không lưu tình. Chẳng qua……
Một mặt anh nhân từ nương tay chỉ bày ra đối với Tuyết Vi thôi!!!
“cả đời này của tôi không cảm thấy mình đi sai bước cờ nào, sai duy nhất chính là…… Yêu anh! Hoàng! Phủ! Minh!” Nói xong, một giọt nước mắt xẹt qua khóe mắt Tuyết Khả Duy, cô tuyệt vọng nhắm lại hai tròng mắt.
Trong khoảnh khắc Hoàng Phủ Minh vừa muốn khấu động cò súng ……
“Minh Nhi, con đang làm gì?!” Hoàng Phủ Dương Vinh một bước nhảy vào trong phòng ngủ của Tuyết Khả Duy ……
Là Lục La phát hiện không thích hợp chạy nhanh thông báo Hoàng Phủ Dương Vinh cùng với Dạ Phi Nhã Lệ tiến đến.
Có hai người kia ra mặt, Hoàng Phủ Minh tự nhiên không thể công khai giết Tuyết Khả Duy, cho dù chuyện này cũng không giải quyết được gì.
Đến nỗi, vì sao Hoàng Phủ Minh có ý đồ bắn chết Tuyết Khả Duy, cũng chưa từng có người biết được.
Đương nhiên, Tuyết Khả Duy cũng không ngốc, cô rõ ràng biết Hoàng Phủ Minh tuyệt sẽ không dễ dàng buông tha cho mình, cho dù chính mình tránh được lúc này, nhất định không có vận khí tốt như vậy còn có thể tránh thoát lần sau, cho nên suốt đêm ngồi phi cơ về tới bên người Hoàng Phủ Sâm.
Nhưng……
Tuyết Khả Duy cũng không có từ bỏ việc này như vậy, dù cho cô căm hận Em ba rời đi thế giới này nhất, nhưng…… Cô dùng tình vô cùng sâu nặng đối với Hoàng Phủ Minh, lại rơi xuống đất như vậy, lấy tính cách cô lại làm sao sẽ trở về như vậy chứ?! Thơ_Thơ_ddlqd
Một tuần sau.
Không vớt được thi thể Tuyết Vi như cũ, Hoàng Phủ Minh chỉ phải an trí cho cô một huyệt mộ trống ở nghĩa trang Nhà họ Hoàng Phủ.
“Vi Nhi, kỳ thật sau một tháng phát sinh sự kiện kia, tôi từng nghĩ tới mang cô cao chạy xa bay.” Trước mộ bia, mặt Bạch Dạ đầy ưu thương nhìn chăm chú ảnh chụp đen trắng của Tuyết Vi.
Anh nhàn nhạt cười, cúi người xuống, nhẹ vỗ về khuôn mặt trên ảnh chụp: “Nhưng, tôi biết, trong lòng cô đã không có tôi.”
“Có lẽ, cô cũng không nhớ rõ một ngày kia, ở thời điểm chúng ta mất đi lý trí, cô kêu lên tên Minh ……”
‘ em yêu anh, em yêu anh, Minh……’ chỉ là một tiếng nỉ non này, mặc dù thần trí Bạch Dạ cũng không thanh tỉnh, nhưng anh cũng không cách nào quên một màn này.
“Thông qua chuyện này đủ để chứng minh cô có bao nhiêu yêu anh. Tôi biết, sau khi chuyện này phát sinh cô nhất định vô cùng tự trách, cho nên, tôi nói với chính mình bất luận vất vả cỡ nào, bất luận lao lực cỡ nào cũng cần thiết phải tìm ra chân tướng, cho dù là dùng hết cả đời này của tôi…… Bởi vì, chỉ có như vậy, cô mới có thể vui vẻ lên, không phải sao?”
“Nhưng mà……”
Nói đến đây, mặt Bạch Dạ tràn đầy thống khổ căng thẳng, đôi tay gắt gao nắm thành quyền: “nếu tôi biết…… cô sẽ đi vào tuyệt lộ là tự sát, cho dù cô không muốn cùng tôi cao chạy xa bay, tôi cũng muốn mạnh mẽ mang cô đi. Lúc này đây, tôi thật nên…… Ích kỷ một chút!!!”
Tiếng nỉ non nghẹn ngào rơi xuống, cặp con ngươi của Bạch Dạ không hề có độ ấm dần dần dấy lên một tầng hơi nước. “Vi Nhi, nếu có kiếp sau, xin cho phép anh và em lại tương ngộ lần nữa. Chẳng qua lúc này đây anh nhất định sẽ giữ em chặt chẽ ở trong lòng bàn tay trước tiên, không để em từ bên người anh trốn……”
Sơn trang tư nhân.
Mảnh đất sơn trang tư nhân gần ngàn mẫu rốt cuộc xây xong. Đây là mảnh đất Hoàng Phủ Minh không tiếc vung tiền như rác để mua, dùng để chuyên môn kiến tạo nhà của anh và Tuyết Vi. Thơ_Thơ_ddlqd
Sơn trang dự tính hoàn công vào hôm nay, cho dù hôn kỳ bọn họ hủy bỏ, Hoàng Phủ Minh cũng không có lệnh thủ hạ cưỡng chế công nhân đình công, lúc này mới mong muốn trong tuần hoàn thành xây dựng.
Chậm rãi đi vào trong một nhà gỗ, nhà gỗ trang hoàng thập phần ấm áp. Hoàng Phủ Minh dám khẳng định, cảm giác này nhất định là Tuyết Vi thích.
Hương vị nhà. Là thuộc về hương vị nhà ……
Phòng khách tùy ý đều có thể nhìn thấy ảnh chụp Tuyết Vi, đi lên phòng ngủ lầu hai, chỗ đầu giường treo ảnh cưới của bọn họ.
Trên ảnh chụp, Tuyết Vi cười chính là sáng lạn như vậy, nụ cười Hoàng Phủ Minh là nhu tình như vậy, thập phần tiện giết người khác.
“bà xã, nhà của chúng ta đã xây xong, em thích không?” Đi đến trước ảnh cưới, Hoàng Phủ Minh nở nụ cười ôn nhu về phía Tuyết Vi.
“anh tin tưởng, em và con của chúng ta ở thiên đường nhất định đã nhìn thấy nhà của chúng ta. Đúng rồi, anh cũng thiết kế phòng của bảo bảo, chẳng qua bởi vì chúng ta không có xét nghiệm giới tính của bảo bảo, cho nên mua một phần đồ vật cho con trai, một phần đồ vật cho con gái.”
“Còn có, trong hoa viên chúng ta có rất nhiều hoa. Anh biết tính cách em, không thích bị người ngoài quấy rầy, như vậy, những hoa đó cần em tới xử lý, hiểu chưa?!” (xem nhanh ở dembuon chấm vn)
“Trong nhà cũng không thể quá loạn, muốn thời khắc bảo trì thanh khiết. Quần áo của anh em có thể không giặt, lại cần thiết em tới giúp anh thu vén. Còn có……”
Nói xong, Nói xong, nụ cười ở trên mặt Hoàng Phủ Minh liền chậm rãi biến mất đến không hình không bóng.
Anh cỡ nào hy vọng lời nói của mình thật sự nói với Tuyết Vi?
Anh cỡ nào hy vọng chính mình có thể thật sự đảm đương nam chủ nhân nhà này, cô có thể lập tức xuất hiện ra tới sắm vai nhân vật nữ chủ nhân?
Nhưng mà……
Kia bất quá…… Bất quá chính là anh ảo tưởng mà thôi!
Tuyết Vi đã rời khỏi thế giới này, theo như lời anh Nói, nhà của bọn họ, cô cũng không nhìn tới.
“Vi, thực xin lỗi…… anh trước sau cũng chưa có thể cho em một cái thế giới chỉ có cầu vồng …… Đúng…… Không……” tiếng nỉ non bi thương rơi xuống, nước mắt nháy mắt bao phủ gò má kiên nghị của người đàn ông này ……
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]