Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ

Từng màn hôm qua như cũ hiện rõ ràng trước mắt, Hoàng Phủ Minh vừa nhớ tới Tuyết Vi vì muốn lợi dụng mình thế cô báo thù do đó nói dối liền cảm thấy đau lòng.

Bàn tay to, gắt gao nắm thành quyền.

Lạc quản gia đi theo phía sau anh nghi hoặc nhíu mày: “Nhị thiếu gia?”

“Đi, thông báo bác sĩ bên kia, vô luận phát sinh chuyện gì đều phải…… Trước tiên giữ được người mẹ!”

“Vâng.” Thu được mệnh lệnh, Lạc quản gia bước nhanh biến mất ở trong biệt thự.
Hoàng Phủ Minh thống khổ cắn răng, nhẹ giọng nỉ non nói: “Vi, anh vốn nên ngay lúc này bảo hộ ở bên cạnh em, chính là, anh thật sự không biết nên dùng tâm tình gì tới đối mặt với em……”

“duy nhất anh có thể làm cũng chỉ tới một bước này. Nếu con của chúng ta thật sự giữ không nổi, giữa chúng ta đây …… Cũng hoàn toàn không có ràng buộc……”

“Cho đến lúc này, em có thể chọn người em yêu. Nếu em lựa chọn cùng Bạch Dạ ở bên nhau, anh…… Như cũ sẽ chúc phúc các người……”

Yêu, là một loại trói buộc không cách nào buông tay; nhưng đỉnh cao tình yêu đó là hoàn toàn buông tay, kêu người mình yêu đi lựa chọn người cô yêu.

Hoàng Phủ Minh chưa bao giờ nghĩ tới, chính mình vậy mà sẽ đi đến một bước này. Chính mình vậy mà sẽ thật sự buông đôi tay ra, cho Tuyết Vi tự do lựa chọn ……

‘ Hoàng Phủ Minh! ’

‘tên hỗn đản này! Xấu xa……’

‘ Minh……’ Thơ_Thơ_ddlqd

‘……’

Trở về từng ký ức cùng Tuyết Vi ở chung, Hoàng Phủ Minh thất thần nở nụ cười.
Người phụ nữ kia Vĩnh viễn là loá mắt như vậy, dường như ở trên người cô thời thời khắc khắc đều có thể tìm ra thứ mới, làm sao đều sẽ không cảm thấy chán.

Chỉ là……

Ký ức như vậy, chậm rãi…… từ trong trí nhớ anh cắt bỏ từng chút.

Nếu có một ngày bọn họ gặp nhau, đứng bên người cô là một người đàn ông khác, Hoàng Phủ Minh thật sự không tưởng tượng được chính mình sẽ có tâm tình thế nào. Cho nên……

Hay là vĩnh viễn không còn gặp nhau nữa!

Bên kia……

“Lạc quản gia.”

Chỗ cửa Nhà họ Hoàng Phủ, Lạc quản gia vừa muốn rời đi liền bị Tuyết Khả Duy gọi lại. “Đại thiếu phu nhân, có chuyện gì sao?”

“lúc buổi sáng tôi nhìn thấy ông nhận được một cú điện thoại, hình như là về Em ba tôi hả?”

“Đúng vậy, đại thiếu phu nhân, Tuyết tam tiểu thư muốn sinh, bất quá gặp một ít chuyện ngoài ý muốn.”

“Ngoài ý muốn? Cái gì ngoài ý muốn?” Tuyết Khả Duy ra vẻ nghi hoặc dò hỏi Lạc quản gia.

Lạc quản gia trầm tư một lát, chậm rãi nói: “Giống như Tuyết tam tiểu thư có dấu hiệu khó sinh, bác sĩ sợ xuất hiện sự cố, cho nên tới dò hỏi ý kiến người nhà.”

“hả? Vậy…… ý tứ Minh là?”

“Nhị thiếu gia Nói, bất luận phát sinh chuyện gì, đầu tiên đều phải bảo đảm Tuyết tam tiểu thư an toàn.” Thơ_Thơ_ddlqd

“Cái gì?” Tuyết Khả Duy quả thực không thể tin được chính lỗ tai mình. Cho dù là cô hại Tuyết Vi thành cái dạng này, ở trong mắt Hoàng Phủ Minh, hết thảy chính là Tuyết Vi sai.

Vì sao đến lúc này, Hoàng Phủ Minh như cũ sẽ đối với Tuyết Vi lưu tình?

Rõ ràng ở trong trí nhớ Tuyết Khả Duy, Hoàng Phủ Minh không phải người đàn ông nhân từ nương tay như vậy???

Cô không cách nào tiếp thu!

Không cách nào tiếp thu thái độ Hoàng Phủ Minh như vậy!

Quả nhiên, hoàn toàn diệt trừ Tuyết Vi là đúng!

“Đại thiếu phu nhân, nếu không có việc gì, tôi liền đi bệnh viện truyền tin?”

Suy nghĩ bị cắt đứt, Tuyết Khả Duy âm thầm cắn răng, giảo hoạt cười nói: “Lạc quản gia, tôi tin tưởng gần nhất Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta đã phát sinh chuyện gì không phải ông không biết đi? Cho dù Tuyết Vi là Em ba tôi, nhưng cô đối đãi Minh như thế, thân là người hầu trung thành nhất của Minh, thật sự có thể tiếp thu sao?”

Cơ hồ người toàn Nhà họ Hoàng Phủ đều biết, Lạc quản gia đối với Hoàng Phủ Minh có bao nhiêu trung tâm. Cho dù ông là nguyên lão tam triều, hơn nửa đời của ông đều hầu hạ Hoàng Phủ Dương Vinh, nhưng tâm tư trước sau đều ở trên người Hoàng Phủ Minh.

“Thật không dám dấu diếm, đại thiếu phu nhân, tôi vẫn luôn không thế nào thích Tuyết tam tiểu thư.”

“Xem ra, a, ông một lòng khát vọng Minh nắm giữ thực quyền Nhà họ Hoàng Phủ, lại làm sao chịu đựng anh cưới một thứ nữ làm vợ chứ? Hiện nay, bọn họ thật vất vả mới chia tay. Thêm nữa, cha chồng của tôi từng nói qua, ai sinh hạ trưởng tôn cho Nhà họ Hoàng Phủ, hổ phù của Quân Khu Bạch Hổ liền thuộc về người đó, ông không thể thật sự để Minh dễ như trở bàn tay mất hết?” Thơ_Thơ_ddlqd

Nhìn nụ cười quỷ dị treo ở trên mặt Tuyết Khả Duy, Lạc quản gia lạnh lùng nheo nheo mắt. Giây tiếp theo…… ông cung kính gật đầu: “Đại thiếu phu nhân, đa tạ cô nhắc nhở, lão nô biết chính mình nên làm sao!”

Bệnh viện Tân Hải.

Đau từng cơn tra tấn người đã giằng co khoảng năm tiếng đồng hồ, Tuyết Vi sớm đã đổ mồ hôi đầm đìa, sắc mặt cũng trắng như tờ giấy.

“A……” Tiếng thống khổ gào rống quanh quẩn trong phòng sinh đơn sơ.

Đều Nói, sinh con là thống khổ nhất, bây giờ cô xem như hoàn toàn hiểu rõ, sinh con là có bao nhiêu tra tấn người.

Cô thề, kiếp sau mình nhất định không làm phụ nữ!

“Chào các người, tôi là quản gia người nhà sản phụ.”

Ngoài cửa, mơ hồ truyền đến tiếng Lạc quản gia, trong lòng Tuyết Vi căng thẳng, Hoàng Phủ Minh tới?? Khuôn mặt nhỏ vặn vẹo dần dần nổi lên một nụ cười khó nén.

Nhưng giây tiếp theo……

“Chúng tôi muốn người nhà tự mình lại đây ký giấy xác nhận.”

“A, thật sự xin lỗi, nhị thiếu gia nhà của chúng tôi bận chuyện quân vụ, không có thời gian!!!”

Hy vọng vừa mới bốc cháy lên liền tan biến.

Tuyết Vi nằm ở trên giường sanh, trên mặt lộ ra mất mát khó có thể che dấu.

‘ từ hôm nay trở đi, tôi không bao giờ muốn nhìn đến cô xuất hiện ở trong tầm mắt tôi, bây giờ! Cô lập tức…… cút ra khỏi Nhà họ Hoàng Phủ! ’

A.

Hoàng Phủ Minh thật đúng là nói được thì làm được. Chính là cô đang sinh con của anh, cũng không xuất hiện sao? Thơ_Thơ_ddlqd

“nhị thiếu gia nhà các người sao? Chẳng lẽ…… chồng vị sản phụ này chính là Hoàng Phủ Quân Trường?” Bác sĩ ngoài cửa sôi nổi lộ ra vẻ mặt vô cùng khiếp sợ.

“Đúng vậy.”

“vậy, vậy ý tứ của Hoàng Phủ Quân Trường là?”

“ý tứ của nhị thiếu gia nhà chúng tôi là, vô luận áp dụng thủ đoạn gì, đều cần thiết giữ được đứa nhỏ này. Còn an nguy của sản phụ, không hề quan hệ với Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta! Hiểu rõ một chút chính là…… Sát mẫu bảo tử (hy sinh người mẹ chỉ cần giữ được người con)!!”

“A.” Đối thoại ngoài cửa, từng câu từng chữ toàn bộ truyền tới lỗ tai Tuyết Vi rồi, cô không thể tưởng tượng bưng kín miệng khẽ nhếch.

Hoàng Phủ Minh muốn giết cô sao?

Thật sự muốn giết cô sao?!

‘ anh…… Nếu là…… Muốn giết em…… Liền…… Giết đi……’

‘ a, giết cô? Chờ cô sinh con của tôi ra tới, tôi liền thành toàn cho cô!!! ’

Còn tưởng rằng, lời nói tuyệt tình này bất quá là Hoàng Phủ Minh nói lúc giận mà thôi; còn tưởng rằng, cho dù Hoàng Phủ Minh nhẫn tâm cũng sẽ nhớ tình của bọn họ. (xem nhanh ở dembuon chấm vn)

Xem ra, thật là cô quá tự tin, cô đánh giá quá cao cảm tình giữa bọn họ.

“Hoàng Phủ Minh, anh không tín nhiệm tôi, tôi thông cảm với anh, là kẻ thù quá mức nham hiểm; chính là…… hiện giờ anh lại hạ sát thủ với tôi, cái này làm tôi thật sự không cách nào thuyết phục mình đi thông cảm với anh!!!”

Trong con ngươi trong suốt điểm xuyết ánh sáng u oán, Tuyết Vi chậm rãi rũ xuống mi mắt, tay nhỏ vô lực vỗ về bụng nhỏ của mình, leng keng nói: “Bảo bối, trên đời này có quá nhiều người muốn mẹ chết, nếu mẹ để con một mình lưu lại trên đời này, con chỉ phải nhận hết khi dễ của người khác. Nói không chừng, còn sẽ trở thành công cụ cho bọn họ lợi dụng.”

“con là con của Tuyết Vi, mẹ quyết không cho phép con trở thành công cụ của người khác, mẹ cũng không thể nhìn người khác khi dễ con. Cho nên…… Vô luận thế nào, mẹ sẽ vĩnh viễn ở cạnh bảo hộ con!!!” Dứt lời, cặp con ngươi oán hận của Tuyết Vi tức khắc xẹt qua một tia giảo hoạt……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.