Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ 

Trong nháy mắt, mọi người mắt to trừng mắt nhỏ không nói lời nào, không khí vốn còn náo nhiệt dường như giảm xuống tới không độ. Trên mặt mỗi người đều tràn ngập không thể tưởng tượng.

Đứng ở phía sau hai người kia mắt Tuyết Vi theo bản năng trộm ngắm vẻ mặt Tuyết Phỉ Nhi mừng thầm.

Từ nhỏ đến lớn, Tuyết Phỉ Nhi thích khoe khoang, thích ở bên trong đám người có được chú ý, lúc này cô có Hoàng Phủ Minh ‘ hi thế trân bảo ’ thật xem như được chú ý lớn nhất ……

“Hoàng…… Hoàng…… Hoàng Phủ Quân Trường? Ngài…… Ngài thật là…… Là Hoàng Phủ Quân Trường?” Không biết qua bao lâu, một nữ sinh rốt cuộc hồi thần, lắp bắp hỏi ra nghi hoặc trong lòng.

Từ trước đến nay Hoàng Phủ Minh chán ghét tham dự những trường hợp như vậy nguyên nhân chính là bởi vì mỗi người đều sẽ hỏi ra vấn đề ngu xuẩn như vậy trước tiên!

“Nha, Lệ Lệ, cô hỏi ra vấn đề như vậy, là hoài nghi tôi lừa các người sao?” Tuyết Phỉ Nhi nhiều ít nhìn ra Hoàng Phủ Minh có chút không kiên nhẫn, đơn giản liền thế anh trở về vấn đề này.

“Không, không phải. Hoàng…… Hoàng Phủ Quân Trường, mau! Mau! Bên trong…… Bên trong mời……” mấy nữ sinh đứng ở cửa đại sảnh vội vàng tránh ra một con đường.

Lúc này các cô mới thấy Tuyết Vi đứng ở phía sau Hoàng Phủ Minh: “Tuyết Vi, làm sao cô cũng tới?”

Bước chân đi trước đột nhiên yên lặng, Đôi mắt Hoàng Phủ Minh vừa chuyển, nghiền ngẫm nở nụ cười. Nhưng thật ra anh muốn nhìn một chút, Tuyết Vi tự giới thiệu ra sao! Thơ_Thơ_ddlqd

“A! Là tôi mang em gái lại đây. Em gái tôi cũng là đồng học, hôm nay nói là sinh nhật Lệ Lệ, không phải cũng là đồng học chúng ta tụ hội sao? Cho nên, tôi liền mang cô ta đến.” Còn không đợi Tuyết Vi mở miệng, Tuyết Phỉ Nhi lập tức giành trước một bước.

Vừa lúc, Tuyết Vi không biết làm sao trả lời, nhưng cô không có mặt mũi nói Hoàng Phủ Minh là ông xã của cô.

Một nam hai vợ? Mất mặt xấu hổ!

Sợ là Tuyết Phỉ Nhi cũng sợ cô nói ra ‘ một, hai ’ đến đây đi?

“Tuyết Vi, nên làm sao trả lời trong lòng em hiểu rõ!” Tuyết Phỉ Nhi nhỏ giọng uy hiếp cô. 

“A. Đúng, tôi cũng tưởng niệm đám bạn học chúng ta, cho nên, liền đi theo Chị hai tôi lại đây.”

“ừm, mời đi vào bên trong ……”

Mấy nữ sinh mời Tuyết Vi đi vào.

Cô liếc mắt một cái liền thấy được Hoàng Phủ Minh đứng ở trong đại sảnh.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Tuyết Vi cảm thấy trong ánh mắt Hoàng Phủ Minh có vài phần bất mãn.

Cô liền buồn bực, cô không thể hiểu được bị anh bức tới nơi này, cô cũng chưa khó chịu đâu, anh khó chịu cái rắm.

“Tới tới tới, tất cả mọi người đều yên lặng một chút, yên lặng một chút.” Tất cả mọi người không sai biệt lắm đến đông đủ, thân là chủ nhân ‘ tiệc sinh nhật ’ mỉm cười vỗ tay.

Khách khứa ngồi ở trên sô pha lập tức đều yên tĩnh xuống.

“Hôm nay tôi giới thiệu cho mọi người một vị khách đặc biệt, chính là…… Hoàng Phủ Quân Trường của hoàng thành chúng ta!” Thơ_Thơ_ddlqd
‘ rầm……’ một mảnh tiếng ồn ào vang lên ở trong đại sảnh. Hai sô pha không sai biệt lắm hơn bốn mươi người, tám mươi đôi mắt sôi nổi nhìn về phía  Hoàng Phủ Minh.

“Thiệt hay giả? người kia chính là Hoàng Phủ Quân Trường?”

“tôi giết, cái này cũng không thể tưởng tượng, Hoàng Phủ Quân Trường vẫn luôn chỉ nghe kỳ danh, không thấy người, chúng ta vậy mà có thể hô hấp cùng anh ta dưới một mái hiên?”

“Nội cái gì, tuy rằng tôi không hiểu quy củ lắm. Nhưng mà, thân là chủ nhân tiệc sinh nhật lần này, tôi hy vọng mọi người thu hồi di động các người, không cần chụp ảnh. Hẳn là như vậy đi, Hoàng Phủ Quân Trường?” chủ nhân tiệc sinh nhật mỉm cười nhìn về phía Hoàng Phủ Minh ngồi ở giữa sô pha.

Anh mặt vô cảm gật đầu. Với thân phận anh đặc thù như vậy đúng là không dễ cho hành tung phơi bày trước ánh sáng.

“báo cáo cùng mọi người một cái tin tức tốt. Hoàng Phủ Quân Trường, đã cùng Phỉ Nhi đồng học cùng lớp chúng ta đính hôn, cho nên, về sau …… Chúng ta chính là đồng học phu nhân Quân Trường.”

Lần thứ hai mọi người không thể tưởng tượng đem tầm mắt nhìn về phía Tuyết Phỉ Nhi.

“Phỉ Nhi, cô thật là mệnh tốt.”

“Đúng vậy, vậy mà có thể gả cho Hoàng Phủ Quân Trường……” tiếng Nịnh nọt không dứt bên tai, Tuyết Phỉ Nhi mừng thầm.

Nhưng thật ra Hoàng Phủ Minh, càng thêm hối hận tham dự tụ hội như vậy, anh thật cảm thấy mình nhất định là điên rồi!

“Hoàng Phủ Quân Trường, chúng ta cũng đừng uống rượu, không bằng ngài theo chúng tôi nói một chút ngài làm sao cùng Phỉ Nhi ở bên nhau? Cũng cho mọi người nghe một chút tình sử lãng mạn của Quân Trường đại nhân?”

“Không có gì để nói.” Hoàng Phủ Minh đã lạnh lùng mở miệng. Đây là câu đầu tiên anh nói sau khi đi vào nơi này. Một câu này, thiếu chút nữa làm mọi người sặc chết. Thơ_Thơ_ddlqd

“phải, đúng vậy, không có gì để nói, nhìn các người, thật chán ghét.” Tuyết Phỉ Nhi vội vàng thẹn thùng ở bên lên tiếng giảng hòa.

“ừ, tôi tưởng, tình sử yêu đương của các người nhất định thực lãng mạn đi? Thật muốn nghe một chút.” Mọi người tội nghiệp chu miệng lên.

“phải, không bằng Hoàng Phủ Quân Trường liền nói cho mọi người!” Đúng lúc này, đồng dạng vẫn duy trì trầm mặc Tuyết Vi thình lình đã mở miệng.

Đôi mắt cô khiêu khích nhìn về phía Hoàng Phủ Minh. Dù sao, cô bị Hoàng Phủ Minh bức tới nơi này, Hoàng Phủ Minh cũng đừng tưởng sống yên ổn!

“vậy tốt, tôi nói……”

Mọi người sôi nổi mở to hai mắt nhìn, cõi lòng đầy chờ mong nghe.

Tuyết Phỉ Nhi lại là vẻ mặt tò mò, cô nơi nào cùng Hoàng Phủ Minh có tình sử yêu đương gì?

“Chúng tôi tương ngộ thực ngẫu nhiên, tôi chấp hành một cái nhiệm vụ, nhìn sai cô ta trở thành nhân vật mục tiêu. Nháo ra một cái ô long, khi đó tôi liền cảm thấy người phụ nữ này thật ra rất có ý tứ. Ai ngờ kế tiếp chúng tôi lại ngẫu nhiên liên tiếp tương ngộ, nhưng mỗi một lần cô ta đều để lại cho tôi ấn tượng cực kỳ khắc sâu. Cứ như vậy, chậm rãi, chậm rãi, tôi sinh ra hứng thú với cô ta……”

“tôi cũng không nhớ rõ là từ khi nào tôi bắt đầu yêu cô ta, chỉ nhớ rõ, nhìn thấy cô ta cùng khác phái khác ở bên nhau, tôi rất không thoải mái; biết cô ta thích nghệ sĩ, tôi liền phải làm ra đồ vật như vậy, kêu cô ta vui vẻ; nếu cô ta đối với tôi lạnh nhạt, tôi liền sẽ thập phần bực bội; mặc dù cô ta sẽ chọc tôi giận đến thất khiếu bốc khói, tôi cũng sẽ cảm thấy vui vẻ. Cho đến……”

“Có một ngày, tôi biết, cô ta có người đàn ông thâm ái. Từ trong khoảnh khắc, tôi xác định, tôi yêu cô ta. Cho nên, tôi cần thiết phải được cô ta, cho dù không từ thủ đoạn, cho dù cường thủ hào đoạt. Bởi vì, tôi có thể cảm giác được, một khi có một tia do dự, trong khoảnh khắc, tôi sẽ…… Vĩnh viễn mất đi cô ta!”

Trước khi Hoàng Phủ Minh tường thuật nửa đoạn tình sử yêu đương, mặt anh tuấn mỹ nổi lên chính là nụ cười nhu tình chưa bao giờ có. Mà trong khoảnh khắc khi anh nói đến cường thủ hào đoạt, trong ánh mắt anh tràn ngập chính là một người đàn ông bá đạo cùng với quả quyết! Thơ_Thơ_ddlqd

Đối với người đàn ông này vốn trước mặt người khác ngôn ngữ không mừng vui, ít khi nói cười, Nói xong, có thể lập tức nói ra nhiều như vậy, có thể thấy được, áp lực anh nghẹn ở trong lòng đã tới một giới hạn.

Toàn bộ hành trình mắt đen sâu không thấy đáy đều đang nhìn Tuyết Vi, giờ phút này, trong mắt anh, trong lòng dường như chỉ có thể nhìn thấy cô, dung đến cô.
bỗng dưng, lòng Tuyết Vi hơi hơi rung động, trong xoang mũi cũng có chút lên men.

Cô vẫn luôn đều rất hiếu kì Hoàng Phủ Minh bắt đầu yêu mình từ khi nào, cho đến bây giờ anh cấp ra đáp án, cô mới biết được, hóa ra tình yêu đã bắt đầu sớm nảy sinh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.