Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ 

“Đúng vậy, cũng đúng. Minh có thể là có một ít cảm tình với chị, chỉ là, chỉ là bây giờ anh càng thích Tuyết Vi mà thôi, chị sẽ chậm rãi nỗ lực, chậm rãi nỗ lực tạo vị trí ở trong lòng Minh!!!” Nói xong, cả người Tuyết Phỉ Nhi rốt cuộc khôi phục một tia sức sống, ở trong lòng cô, bất quá Tuyết Vi vẫn luôn là đá kê chân cho cô mà thôi, sao cô có thể tiếp thu sự thật bị thua em gái siêu việt chứ?

Hoàng Phủ Minh lên xe liền vội vã ra khỏi Nhà họ Hoàng Phủ. Nhưng vừa mới chạy đi mấy mét, tốc độ xe anh liền dần dần chậm lại.

Mắt đen sâu không thấy đáy nhìn chăm chú một chiếc suv nghênh diện mở ra, chiếc suv treo biển số xe lập tức liền xâm nhập bên trong tầm nhìn của anh.

“Dạ?!” Trong mắt nghiêm khắc xẹt qua một tia ‘ âm ’ lạnh, anh cấp tốc dừng xe lại, mặt vô cảm đi xuống.

Dần dần, Bạch Dạ điều khiển chiếc suv kia cũng chậm lại tốc độ.

Tuyết Vi ngồi ở vị trí ghế phụ liếc mắt một cái liền thấy được Hoàng Phủ Minh, còn không đợi cô mở miệng.

Bạch Dạ liền vững vàng đậu xe ở bên cạnh Hoàng Phủ Minh.

Khoảnh khắc, xe bên trong, xe bên ngoài hình thành hai mạch nước ngầm đối lập.

Tuyết Vi vừa muốn kéo cửa xe ra, Bạch Dạ dùng sức túm cánh tay của cô.

Còn không đợi cô phản ứng lại đây, Bạch Dạ liền đi xuống xe, trực tiếp làm lơ Hoàng Phủ Minh, kéo ra một bên cửa xe Tuyết Vi.

A.

Tuyết Vi bất đắc dĩ cười, lập tức liền nhìn ra dụng ý của Bạch Dạ, chỉ phải trầm mặc không nói xuống xe.

Đúng lúc này, Hoàng Phủ Minh đứng ở một bên Hai tròng mắt trầm xuống, tiến lên một bước đột nhiên nắm lấy cổ tay cô.

Ngay sau đó……

Bạch Dạ giống như là cùng anh phân cao thấp gắt gao túm chặt một tay kia của Tuyết Vi. Thơ_Thơ_ddlqd

Đối lập thế cục hình thành, Tuyết Vi khẽ nhếch cái miệng nhỏ, muốn nói gì lại thôi, chỉ có thể tùy ý hai người đàn ông kia phân cao thấp, cô dựa gần đau.

“Dạ, cảm ơn anh đưa vợ của tôi về nhà!” Khói thuốc súng không tiếng động bị Hoàng Phủ Minh dẫn đầu đánh vỡ, góc ‘ môi ’ anh khẽ nhếch, nụ cười kia miễn bàn nhiều mãnh liệt ám chiến.

“Hẳn là, bây giờ Vi Nhi lớn bụng, cậu nên xem trọng cô ta mới phải, vừa rồi cô ta thiếu chút nữa bị người khi dễ, thật là làm người lo lắng.” Bạch Dạ dùng khẩu khí cực kỳ sủng nịch nói xong, nâng tay lên, liền ‘ xoa ’ ‘ xoa ’ đỉnh đầu Tuyết Vi.

Giờ khắc này……

Không biết vì sao Tuyết Vi lại có loại xúc động muốn cười.

Nghĩ ngày thường Bạch Dạ là một người không thích nói chuyện cỡ nào, lại không giỏi chơi cái gì cung tâm kế, bây giờ anh vậy mà nói ra lời này, làm ra loại chuyện này, cũng coi như là làm khó anh.

Dư quang trộm ngắm mặt Hoàng Phủ Minh dần dần xanh mét, Tuyết Vi lại âm thầm thở dài.

Đều Nói, chiến tranh giữa những người phụ nữ người đàn ông không nên tham dự; như vậy, chiến tranh giữa đàn ông bọn họ, cô cũng thành thành thật thật nhìn liền xong rồi.

“Ha hả, người phụ nữ này, thật là anh không lưu ý một cái, em liền đi ra ngoài gây hoạ cho anh có phải hay không? Nói cho ông xã, ai khi dễ em, bây giờ ông xã liền đi giết nó!!!” Vẻ mặt Hoàng Phủ Minh ra vẻ mỉm cười để sát vào Tuyết Vi.

Nhưng Tuyết Vi ở trong ánh mắt Hoàng Phủ Minh đã thấy toàn bộ đều là tức giận thôi, đặc biệt là ở mặt anh bật cười. Thật tm giả!!

“Minh, chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, tôi sẽ…… Thế cậu! Bảo vệ tốt Vi Nhi.” Bạch Dạ cố ý tăng thêm hai chữ ‘ thế cậu’.

Hoàng Phủ Minh nheo nheo mắt lạnh, âm thầm nghiến răng, ngay sau đó đột nhiên dùng sức lôi kéo cánh tay Tuyết Vi. Cứng rắn kéo cô vào trong lòng ngực mình.

“Yên tâm đi, Dạ, một lần này chỉ là ngoài ý muốn. Tuyệt không sẽ có lần thứ hai!”

“Đúng không? Vậy tốt nhất…… cậu đừng cho tôi quá nhiều cơ hội.” Dứt lời, Bạch Dạ đưa đôi mắt lạnh chậm rãi nhìn về phía Tuyết Vi: “tôi đi trước.” Xoay người, liền lái xe rời đi. Thơ_Thơ_ddlqd

Không thể nghi ngờ, Bạch Dạ là người đàn ông thực tổn thương người.

Tuyết Vi không phải không cảm giác được, vừa mới ở bên trong xe, khi cô nói phải về Nhà họ Hoàng Phủ, sắc mặt Bạch Dạ có bao nhiêu khó coi, nhưng anh vậy mà không có một câu nhiều lời, không có ‘ lộ ’ ra một chút tình cảm. Mà sau khi anh thấy Hoàng Phủ Minh, cả người nháy mắt bạo phát.

Bởi vậy có thể thấy được, anh không phải không ngại sự thật cô cùng Hoàng Phủ Minh ở cùng một chỗ, chỉ là, không muốn làm khó Tuyết Vi mà thôi……

“Vì sao kêu Bạch Dạ đưa cô trở về?!”

Bên tai, vang tiếng Hoàng Phủ Minh chất vấn, Tuyết Vi nhẹ thở một hơi, lạnh lùng nói: “Gặp, liền lên xe anh ta.”

“cô có thể gọi điện thoại cho tôi, kêu tôi đi đón cô!”

“Kêu anh tới đón tôi hả?? Anh có rảnh sao?”

“tôi làm sao không rảnh?!”

“Ai da nha, chẳng lẽ anh không cần bồi Chị hai tôi sao? Không cần nhấm nháp cơm trưa, bữa tối do Chị hai tôi làm sao? ‘ mặc dù là mua cũng coi như có lòng! ’ thiết!!!” Tuyết Vi khinh thường liếc mắt, cố ý bắt chước giọng điệu buổi sáng của Hoàng Phủ Minh tới châm chọc anh.

“tôi đó là!!!” Hoàng Phủ Minh chán nản nắm chặt nắm tay. Nhưng giây tiếp theo, anh câu ‘ môi ’ cười nói: “tôi có thể lý giải đây là vì cô ghen không?”

“Ghen?!!! Tôi sẽ ăn dấm anh sao?? Ha! Ha! Ha!! Anh nha, hay là anh cùng Chị hai tôi ân ái đi thôi.” Nói xong, Tuyết Vi đẩy Hoàng Phủ Minh ra một phen, cất bước liền đi vào Nhà họ Hoàng Phủ. Thơ_Thơ_ddlqd

“Mẹ nó!”

Dù cho Hoàng Phủ Minh đã biết Tuyết Vi căn bản cũng không có vì anh và Tuyết Phỉ Nhi ăn dấm, mà sau khi anh nghe lời nói từ miệng Tuyết Vi nói ra vẫn khó chịu như vậy!

Trong phòng.

Tuyết Vi mặt vô cảm phát ngốc.

‘tôi có thể lý giải đây là vì cô ghen không? ’

“chậc, tôi hẳn là không ghen đi?” Dù sao nhớ tới một màn buổi sáng kia cô liền rất khó chịu, thực khó chịu là được rồi. Nhưng…… bản thân cô liền có ý kiến đối với Tuyết Phỉ Nhi, cho nên, khả năng cô khó chịu chỉ là đến từ giữa cừu hận cùng Tuyết Phỉ Nhi chứ?

“ừm…… Hẳn là như vậy……”

“Tiểu thư! Tiểu thư……”

‘ phanh ’ một tiếng, cửa phòng mở ra.

Tuyết Vi đang ngưng thần tự hỏi thân mình đột nhiên run lên một cái: “Ninh Ninh? Em…… thiếu chút nữa em làm chị sợ muốn chết!!”

“Tiểu thư, tiểu thư, tiểu thư…… Vừa mới, vừa mới, em nghe được nhị thiếu gia hô…… Hô đi phòng ngủ nhị tiểu thư!!”

“A???” Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi trầm xuống, xoay người liền nôn nóng mang giày.

Trái tim ‘ đặng đặng trừng ’, bởi vì tức giận gia tốc nhảy lên, cô hô hấp cũng trở nên càng thêm dồn dập.

“Hoàng Phủ Minh này, trên miệng nói thật dễ nghe, quả nhiên chính là một kẻ xảo trá háo ‘ sắc ’ thôi, hừ, tôi liền cảm thấy buồn bực, làm sao trên thế giới sẽ có người đàn ông ngồi hưởng Tề nhân chi phúc mà không đi hưởng thụ?! Dối trá! Dối trá! Dối trá!” Tuyết Vi một bên chửi bậy, một bên nổi giận đùng đùng đi về phòng ngoài, bộ dáng nghiễm nhiên muốn bắt ‘ gian ’ ở ‘ trên giường ’.

Nhưng cô mới vừa đi đến cửa …… 

“Tiểu thư?” Ninh Ninh tò mò nhìn Tuyết Vi vẫn không nhúc nhích.

Cô nghi ‘ hoặc ’ nhíu mày: “Tê…… Không đúng, tôi lại không thích Hoàng Phủ Minh, anh nguyện ý thượng ‘ giường ’ với ai là chuyện của anh ta đi? Liên quan gì với tôi?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.