Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ 

Lúc này Tuyết Vi mới phản ứng lại đây, đồ vật trong tay lại là một cái dao phay, nề hà dao phay đã rời tay, cô muốn thu hồi hiển nhiên là không còn kịp rồi.

Mắt thấy, dao phay sắc bén thẳng tắp mà bay về phía mặt Hoàng Phủ Minh.

May mắn anh trốn tránh đúng lúc, dao phay kia chỉ cắt rớt của anh vài sợi tóc……

‘ ầm ’ một tiếng, dao phay rơi xuống đất, phát ra một tiếng vang chói tai.

Nối gót tới……

“Điên rồi sao? Thậm chí ngay cả dao phay cũng dám ném tới đây? Đùa giỡn, đều tìm không thấy giới hạn sao?!” Tiếng Hoàng Phủ Minh dời non lấp biển quở trách truyền đến.

Tuyết Vi chỉ phải áy náy gục đầu xuống, yếu ớt nói: “Xin, xin lỗi……”

“tôi xem cô người phụ nữ này không được dạy dỗ là nóc nhà cũng dám dỡ!” Nói xong, Hoàng Phủ Minh bước nhanh vọt tới trước mặt cô, giơ tay lên cao cao.

Tuyết Vi sợ tới mức cổ co rụt lại, đôi mắt khẽ nhắm……

Nhưng giây tiếp theo……

Bàn tay giơ lên cao cao sủng nịch dừng ở đỉnh đầu cô …… “Chạy nhanh, đi tắm rửa một cái, trở về phòng tôi ngủ đi thôi.” Thơ_Thơ_ddlequydon

Bên tai quanh quẩn tiếng nói dễ nghe trầm thấp, Tuyết Vi không thể tưởng tượng mở mắt ra, ánh vào mi mắt đó là khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Minh nở nụ cười mê người ……

‘ bùm, bùm……’

Trái tim, khó có thể khống chế gia tốc rung động. Ánh mắt Tuyết Vi mơ hồ lay động hỏi: “Kia, vậy còn anh?”

“tôi đương nhiên là ở lại thu thập tàn cục.”

Phòng bếp vốn sạch sẽ sớm đã trước mắt toàn bột trắng, đối với Hoàng Phủ Minh thích sạch sẽ mà nói, anh nơi nào có thể chịu đựng được như vậy?

“À, vậy vất vả anh.” Tuyết Vi bước nhanh chạy ra ngoài phòng bếp, nhưng mới vừa đi không tới hai bước……

“Lần sau, nếu dám làm ra loại chuyện mưu sát thân phu, tôi liền cắt đứt chân của cô!”

Phía sau, truyền đến tiếng Hoàng Phủ Minh nghiêm khắc răn dạy.

Tuyết Vi quay đầu lại: “vâng, Hoàng Phủ Quân Trường!” Làm bộ làm tịch kính với anh một cái chào theo nghi thức quân đội, mỉm cười ngọt ngào lên……

Đợi mới vừa về tới phòng ngủ, cô mới phản ứng lại đây, theo như lời Hoàng Phủ Minh hình như là…… bốn chữ ‘ mưu sát thân phu? ’ đi?

A, vậy mà trong khoảng thời gian ngắn cô đều không cảm thấy không đúng chỗ nào, đều thành…… Đã thành thói quen cùng anh ở chung sao?

Nghĩ vậy, Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi nháy mắt hiện một tầng rặng mây đỏ khó nén ……

Năm giờ chiều.

Toàn bộ Nhà họ Hoàng Phủ liền lâm vào trạng thái khách nối liền không dứt. Thân bằng khắp nơi, các vị thân thuộc, toàn bộ tràn vào Nhà họ Hoàng Phủ. Phương diện này không hiếm có nhân vật thương giới nổi tiếng, thủ lãnh chính giới, các nhân vật lớn đều có uy tín danh dự hiện nay. Bất quá đối mặt Hoàng Phủ Dương Vinh này một nhà có địa vị ở quân giới, bọn họ muốn khom lưng uốn gối như cũ, nịnh nọt một phen. Thơ_Thơ_ddlequydon

“Vi Vi, kỳ thật mẹ thật không nghĩ rằng Nhà họ Hoàng Phủ chính thức giới thiệu con cho nhiều người như vậy.” Trong phòng, Tôn Vân Vân thế con gái sửa sang lại quần áo.

Bởi vì bản thân Nhà họ Tuyết kết thân cùng Nhà họ Hoàng Phủ, hơn nữa Tuyết Vi đang mang thai, cho nên Tôn Vân Vân cũng được mời vào bên trong hàng ngũ khách mời.

“Mẹ, thực xin lỗi……” Tuyết Vi biết, mẹ chỉ chính là chuyện mình chưa lập gia đình đã có thai.

“Ha hả, thôi, con đã nói tạ tội với mẹ, coi như mẹ lải nhải, cũng đã không làm nên chuyện gì.” Tôn Vân Vân bất đắc dĩ cười cười, chậm rãi kéo khoá kéo lễ phục của Tuyết Vi lên ……

Bên kia.

“Phỉ Nhi, hôm nay con nhất định phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, cẩn thận hành sự, rốt cuộc tất cả thân thích Nhà họ Hoàng Phủ đều ở đây, bọn họ đánh giá đối với con, cùng với con có thể gả cho Hoàng Phủ Minh hay không có quan hệ trực tiếp!”

Từ trước đến nay Hoàng Phủ Dương Vinh là người đàn ông coi trọng mặt mũi, đặc biệt là ở trước mặt thân thích, tự nhiên ông ta sẽ hy vọng con dâu tương lai của mình có thể ở trước mặt thân thích biểu hiện tự nhiên hào phóng, được người ngưỡng mộ.

“con đã biết, mẹ.”

“Mẹ nói cho con muốn cùng thân thích nào của Nhà họ Hoàng Phủ đánh quan hệ, con đều nhớ kỹ chưa?”

“Vâng, nhớ rõ, nhớ rõ.” Thơ_Thơ_ddlequydon

“Kia……”

“Được rồi mẹ……” Tuyết Phỉ Nhi không kiên nhẫn dừng lại sự càm ràm của mẹ: “mẹ yên tâm đi, lần này nhất định con sẽ biểu hiện tốt. Chủ yếu chính là…… Hừ, chỉ sợ Tuyết Vi còn chưa có lên sân khấu…… Cũng đã thua!” Nói đến đây, mẹ con hai người này không hẹn mà cùng nở nụ cười……

Trong phòng khách to như vậy khách khứa đông đúc, trẻ con rộn ràng nhốn nháo đùa giỡn thành một đoàn, một ít trưởng bối tụ tập ở bên nhau trò chuyện. Dõi mắt xem ra, Nhà họ Hoàng Phủ thật náo nhiệt.

“Nói thật, anh họ, chị họ các người làm công tác bảo mật thật tốt, Minh Nhi hoạt động bí mật, hai vị hôn thê đặt ở trong nhà, tôi làm chú sáu còn ngây ngốc vẫn luôn phải tìm kiếm bạn gái cho Minh Nhi đây.”

“Cũng không phải là, tôi còn tưởng đâu, không lâu nữa Minh Nhi đã hai mươi bốn, vẫn luôn cũng không có bạn gái, tôi làm thím cũng vội muốn chết. Cảm tình, các người là chờ hôm nay cho mọi người đến vui mừng sao?”

Hoàng Phủ nghị cha của Hoàng Phủ Dương Vinh, cả đời này tổng cộng cưới sáu người vợ, sinh tám đứa con trai, bốn con gái. Hoàng Phủ Dương Vinh là con trai thứ hai do vợ chính sinh, trước mắt tại đây đàn trực hệ đứng hàng thứ hai.

Hôm nay trong danh sách khách khứa, Hoàng Phủ Dương Vinh chỉ mời anh chị em, còn không có mời những bà con khác, nếu tính cả gia tộc thân thích của Dạ Phi Nhã Lệ đều mời đến, chỉ sợ chủ viện của Nhà họ Hoàng Phủ đều chứa không nổi rồi.

Cơ bản mỗi năm đến lúc này ba con trai của Nhà họ Hoàng Phủ chính là tiêu điểm mọi người thảo luận. Mấy năm trước, Hoàng Phủ Sâm vẫn còn là Quân Trường, lúc ấy mọi người nghị luận chính là vấn đề hôn nhân của anh, chờ khi anh kết hôn, mọi người lại thảo luận khi nào anh sinh con.

Bắt đầu từ năm trước, Hoàng Phủ Minh cướp đi vị trí Quân Trường, lần này, tất cả tiêu điểm của thân thích toàn bộ biến thành anh.

Nhớ rõ ăn tết năm trước, cái gì cô bảy, dì tám sôi nổi nói lên giới thiệu cho anh, phiền đều phải phiền chết. May mắn, năm nay anh cũng coi như là có cái khai báo.

“Chị dâu, chị dâu, hai vị hôn thê của Minh Nhi rốt cuộc khi nào tới? Chúng ta đến giúp Minh Nhi trấn cửa ải, nhìn xem các cô xứng đôi Minh Nhi nhà chúng ta hay không.” Thơ_Thơ_ddlequydon

Dạ Phi Nhã Lệ khiêm tốn cười cười: “Phụ nữ mà, đương nhiên là muốn trang điểm, trang điểm, nhìn xem các người, dọa tới con dâu tương lai của tôi rồi, tôi phải tìm các người tính sổ hả?”

“Ai da, chị dâu, này còn chưa có qua cửa đâu, chị liền bảo vệ con dâu rồi hả? Em nhớ rõ lúc ấy cô dâu của sâm mới vừa gả vào, chị cũng không biểu hiện bao che cho con dâu như vậy?”

“Các người biết cái gì? Chị dâu Nhã Lệ cái này kêu là mẹ nhị thập tứ hiếu!”

“Đúng đúng đúng, nhị thập tứ hiếu. Tôi nhớ rõ lúc ấy Minh Nhi còn nhỏ, chị dâu Nhã Lệ đối với Minh Nhi còn tốt hơn Sâm Nhi, Sâm Nhi còn vì vậy luôn ghen tuông.”

Mọi người trò chuyện, trò chuyện liền nhắc lên ba con trai Nhà họ Hoàng Phủ khi còn nhỏ, Sắc mặt Hoàng Phủ Minh ở bên rõ ràng có chút phát trầm.

Anh ghét nhất chính là đám nịnh nọt thân thích này kéo anh cùng Dạ Phi Nhã Lệ ở cùng một chỗ!!




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.