Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ 

Tuyết Vi xem như phục người Chị hai này!

Từ nhỏ đến lớn Tuyết Phỉ Nhi am hiểu nhất chính là vuốt mông ngựa, nếu ai có thể tổ chức cuộc so tài vuốt mông ngựa, phỏng chừng cô ta nhất định là Ông Vua không ngai!

“Ha hả, Phỉ Nhi thật biết nói. Tới, bác gái đi bồi cháu thử quần áo đi.”

“Vâng.”

“Tam nha đầu, cháu ở chỗ này đợi bác và Chị hai cháu chút.”

“Vâng ……”

Nhìn bóng dáng Dạ Phi Nhã Lệ và Tuyết Phỉ Nhi dần dần rời đi, Tuyết Vi than nhỏ một hơi, nụ cười treo ở trên mặt dần dần biến mất……

Từ sáng sớm, Dạ Phi Nhã Lệ liền mời cô cùng nhau tới cửa hàng bách hóa, lúc lên xe mới biết được Tuyết Phỉ Nhi cũng đi theo lại đây.

Trải qua nháo chuyện lần trước, cô không thể không thật cẩn thận, thận trọng từ lời nói đến việc làm ứng phó Dạ Phi Nhã Lệ, bây giờ cộng thêm Tuyết Phỉ Nhi tìm mọi cách thêu dệt chuyện, dọc theo đường đi này, cô miễn bàn nhiều mỏi mệt!

“Bác gái, hôm nay thật là cảm ơn bác, tặng cháu nhiều lễ vật như vậy.” Đi ra khỏi cửa hàng xa xỉ, Tuyết Phỉ Nhi vui mừng nói cảm ơn với Dạ Phi Nhã Lệ.

“Ai, nhị nha đầu này đã khách khí, nói không chừng về sau chúng ta chính là người một nhà, cháu cũng phải học Em ba cháu, nỗ lực mang thai đứa trẻ của Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta mới phải, đến lúc đó bác nghĩ lão gia nhất định sẽ cao hứng hỏng rồi.”

“Bác gái, bác nói cũng quá xa đi?” Tuyết Phỉ Nhi xấu hổ cúi thấp đầu xuống: “cháu, bát tự cháu và nhị thiếu gia còn không có đâu, huống hồ, xem ý tứ này……” Dư quang quét mắt Tuyết Vi một bên, cô mất mát nói: “Em ba cháu hẳn là thực mau sẽ cùng nhị thiếu gia kết hôn đi? Đến lúc đó, chỉ sợ cháu chỉ có thể cùng bác kết thân gia.” Thơ_Thơ_ddlequydon

“Phỉ Nhi, chẳng lẽ cháu không biết Minh Nhi nhà của chúng ta có thể cưới nhiều vợ sao? Ngẫm lại, quan hệ hai chị em các người tốt như vậy, nếu gọi người khác gả cho Minh Nhi, có khả năng tam nha đầu sẽ không vui, nếu là cháu làm chị gả lại đây, tam nha đầu hẳn là sẽ thật cao hứng, đúng không, tam nha đầu?”

A? Cao hứng hả?

Tuyết Vi miễn cưỡng cười vui nhìn về phía mặt Dạ Phi Nhã Lệ.

Vấn đề này, cô nên làm sao trả lời?

Người bình thường đều biết, một người phụ nữ không có khả năng chịu đựng chồng mình cưới người phụ nữ khác, đừng nói gì đến chị, em gái.

Đây là Dạ Phi Nhã Lệ giả ngu giả ngơ, biết rõ cố tình hỏi đâu? Hay là……

Cố ý ở giữa châm ngòi quan hệ chị em các cô sao?!

Sợ là hôm nay nếu cô cự tuyệt Dạ Phi Nhã Lệ đề nghị, Tuyết Phỉ Nhi không ngừng tìm cô phiền toái đi?!

Nếu gật đầu đáp ứng rồi, về sau chẳng phải là cho Dạ Phi Nhã Lệ lấy cớ an bài Hoàng Phủ Minh cưới Tuyết Phỉ Nhi sao?

Nghĩ vậy, Tuyết Vi mỉm cười gật gật đầu: “vâng, Bác gái Hoàng Phủ nói phải, có thể có Chị hai bồi cháu cùng nhau chiếu cố nhị thiếu gia, cháu đương nhiên mừng rỡ dễ chịu.”

Bất quá……

Điều kiện trước tiên, trước hết là Hoàng Phủ Minh trị liệu tốt thói ở sạch với khác phái, rồi nói cái gì có cưới Tuyết Phỉ Nhi hay không, hừ!

Thực hiển nhiên, đối với Tuyết Vi gật đầu đáp ứng, Tuyết Phỉ Nhi rất là vừa lòng, căn bản cũng không suy xét qua vấn đề hai nữ hầu một chồng, bây giờ đối với cô mà nói có thể gả vào Nhà họ Hoàng Phủ chính là tốt nhất!

Nhưng tùy theo……

“Bất quá Phỉ Nhi, nếu cháu thật cùng tam nha đầu cùng nhau gả tới, khả năng liền phải ủy khuất cháu một chút.” Thơ_Thơ_ddlequydon

“Ủy khuất?” Tuyết Phỉ Nhi khó hiểu nhìn về phía Dạ Phi Nhã Lệ.

“Đúng vậy. Cháu ngẫm lại, bây giờ tam nha đầu đã có thai, sinh hạ ra chính là trưởng tôn của Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta. Cô ta làm mẹ, tự nhiên cũng chính là chủ mẫu Nhà họ Hoàng Phủ này. Cho nên, cũng chỉ phải ủy khuất cháu là chị phải làm nhị phòng.”

Nhị phòng?

Trong nháy mắt Tuyết Phỉ Nhi liền không có nụ cười.

Phải biết rằng, địa vị giữa vị trí chủ mẫu Nhà họ Hoàng Phủ này và nhị phòng kém không chỉ là một cấp bậc như vậy.

Từ rất sớm cô đã biết Hoàng Phủ Dương Vinh có ba vị phu nhân, nhưng phong cảnh vô hạn Vĩnh viễn là Dạ Phi Nhã Lệ, đến nỗi hai vị phu nhân khác vẫn luôn bị an bài ở tại biệt viện hoặc là phủ đệ khác, đãi ngộ cũng kém khá xa với chủ mẫu, cơ bản tương đương tình nhân được bao dưỡng.

Tuyết Phỉ Nhi còn tưởng rằng Dạ Phi Nhã Lệ đột nhiên nhắc tới cái này, là tính toán kêu cô và Tuyết Vi là ‘ bình thê ’ với Hoàng Phủ Minh. Nếu là nhị phòng, cô tình nguyện không gả vào Nhà họ Hoàng Phủ này! Rốt cuộc, từ trước đến nay cô ức hiếp Tuyết Vi, nơi nào chịu được sự thật làm thiếp chứ?

Đôi mắt phượng hung hăng trừng mắt Tuyết Vi một cái, cô mạnh mẽ nặn ra nụ cười, cũng không có nói.

“Hai người các người chờ bác một chút, bác đi toilet. Liền trở về.”

“Vâng, bác gái.”

Hai chị em một trái một phải đứng ở cửa toilet, Tuyết Phỉ Nhi thỉnh thoảng khiêu khích trừng mắt nhìn Tuyết Vi vài lần.

Cô giống như là không có phát hiện đôi tay vây quanh trước người, mắt nhìn phương xa. Thơ_Thơ_ddlequydon

“Tuyết Vi, tuy rằng bây giờ em có đứa trẻ, nhưng mà, chỉ sợ em cũng là vừa mới biết mình mang thai đi?” Tuyết Phỉ Nhi kiềm chế không được đã mở miệng.

Nói tới cái này, Tuyết Vi thật đúng là muốn cảm tạ người chị này một chút.

“đây thật đúng là nhờ phúc của Chị hai.”

Nếu không có Tuyết Phỉ Nhi liên tiếp hãm hại, cô nơi nào có khả năng biết chính mình thật sự đã hoài thai chứ?

“em cũng không hiếu kỳ một chút, chị làm sao biết em vừa mới bắt đầu là giả mang thai sao?” Tuyết Phỉ Nhi chậm rãi đi tới trước mặt cô.

Tuyết Vi trầm mặc rũ mi mắt xuống.

Chỉ thấy, khóe môi Tuyết Phỉ Nhi giương lên, khiêu khích nói: “Là nhị thiếu gia nói cho chị!”

“Nhị thiếu gia nói cho chị hả?” Tuyết Vi không thể tưởng tượng đối diện đôi mắt Tuyết Phỉ Nhi.

Nhưng giây tiếp theo……

Cô suýt nữa cười ra tiếng.

Thật muốn một ngụm nước miếng phun tới trên mặt Tuyết Phỉ Nhi, loại nói dối này đều có thể bịa đặt ra tới sao?

“Làm sao, không tin hả?”

“Chị hai, không phải em không tin. Mà là……” Mắt phượng lạnh lùng nheo lại: “em không cần thiết bởi vì một câu của người ngoài, đi nghi ngờ người đàn ông của  mình sao?!”

Đây là lời nói trong lòng Tuyết Vi.

Từ trước đến nay lập trường của cô như thế, địch ta rõ ràng.

Hiện nay, Hoàng Phủ Minh và cô cùng một phe, làm sao cô vì một câu của Tuyết Phỉ Nhi đi nghi ngờ người một nhà chứ? Thơ_Thơ_ddlequydon

Đến nỗi Tuyết Phỉ Nhi rốt cuộc làm sao biết cô giả mang thai, cô thiệt tình không có hứng thú. Ngược lại ……

Nhưng thật ra cô rất hiếu kì, vì sao Dạ Phi Nhã Lệ sẽ nhẫn đến bây giờ ‘ mới ra tay ’?

Nếu Dạ Phi Nhã Lệ là đầu sỏ gian ác, như vậy nên sớm đánh lên chủ ý cốt nhục trong bụng cô. Chính là sớm không ra tay, trễ không ra tay, cố tình chờ đến lúc xác nhận tin tức cô thật mang thai mới ra tay, thực không thể tưởng tượng không phải sao?

Nếu không thành, Dạ Phi Nhã Lệ cũng vẫn luôn hoài nghi thai nhi trong bụng mình là thật hay giả, cho nên, mới có thể chờ đến khi xác định mới bắt đầu hành động?

Muốn thật là nói như vậy……

Như vậy lòng dạ của Dạ Phi Nhã Lệ, có thể cao thâm khó đoán hơn cô tưởng tượng rất nhiều!

“Tùy tiện, em tin hay không tùy thích. Chị nhớ rõ Tuyết Vi em lúc trước nói qua, phàm là đồ vật chị chạm qua, em đều sẽ không chạm vào, đúng không?”

Suy nghĩ bị giọng nói Tuyết Phỉ Nhi mạnh mẽ kéo về, cô lẳng lặng chờ đợi Tuyết Phỉ Nhi nói tiếp lời ……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.