Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ

Chợt vừa nghe như là lầm bầm lầu bầu, nhưng Tuyết Vi biết, anh đây là đang nói cho mình nghe.

Nhưng……

Nơi nào nói buông là có thể buông đây?

Nghiêng đầu, mắt Hoàng Phủ Minh ngẩng nhìn trần nhà.

Người đàn ông này!

Thật đáng sợ!

Mới vừa rồi cô cảm giác được Hoàng Phủ Minh kêu chính mình rời đi, có thể là cố ý giải vây, bây giờ kết hợp những lời này……

Anh quả nhiên vẫn là nhìn thấu hết thảy.

Người đàn ông này vĩnh viễn là vô thanh vô tức nhìn trộm nội tâm người khác, không lưu ý một cái, bí mật trong lòng đều sẽ bị anh nhìn thấu!

“Gặp được bạn trai cũ hả?!” Đột nhiên, Hoàng Phủ Nguyệt dường như xác chết vùng dậy, quay cuồng một cái nằm đổ bên cạnh Tuyết Vi. “Bảo bối, nói! Có phải cô gặp được bạn trai cũ hay không?!”

Tuyết Vi chán nản.

Anh giả thi thể cứ giả đi không phải sao, lúc này thêm loạn cái gì?!

“Hoàng Phủ Minh anh nói, bạn trai cũ của cô ta là ai, vừa lúc em một bụng khí không chỗ rải, vừa vặn có thể tìm cá nhân phát tiết một chút.”

Thấy em trai một bộ dáng 250, Hoàng Phủ Minh thật sự không biết nói cái gì cho phải, liền cành cũng chưa lý xoay người. Thơ_Thơ_ddlequydon

“Ai nha, phiền chết, các người tùy tiện tìm chút đề tài gì, cùng tôi tán gẫu cũng được!” Hoàng Phủ Nguyệt nằm trên mặt thảm phát cuồng.

Tuyết Vi vô lực mở hai mắt, trấn an vỗ vỗ ngực anh: “Ngoan, ngủ.”

“Cút! Lão tử còn cần đến cô tới dỗ hả?”

“Thật không nên quan tâm tới anh nha!” Nói xong, Tuyết Vi hung tợn trừng mắt nhìn anh liếc mắt một cái, cũng học bộ dáng Hoàng Phủ Minh xoay người.

Lúc này, Hoàng Phủ Nguyệt liền thật sự chỉ có thể ngủ……

Đêm ba mươi dị thường náo nhiệt, tiếng pháo điếc tai, pháo hoa tận trời.

Người toàn thành đều lẳng lặng đếm ngược thời gian, nghênh đón một năm mới tiến đến.

Mà ở biệt thự Hoàng Phủ Nguyệt, ba người dựa gần song song nằm trên mặt đất đã ngủ, cứ như vậy ở cảnh trong mơ từ năm 2014 vượt tới năm 2015 rồi.

Nhưng ……

Ở bên trong mộng bọn họ lại dường như trở về khi còn nhỏ.

Hoàng Phủ Minh nắm tay Hoàng Phủ Nguyệt nhìn pháo hoa đầy trời, trên mặt anh em hai người tràn đầy nụ cười hồn nhiên, tựa như toàn bộ thế giới cũng chỉ dư lại thân tình giữa bọn họ là chân thật nhất.

Nhưng dần dần mà…… Dần dần mà……

Một thiếu nữ cùng bọn họ không sai biệt lắm kẹp ở giữa bọn họ.

Anh em hai người không có bất luận bài xích gì kéo lại tay thiếu nữ, cùng cô cùng nhau nhìn thế gian phồn hoa này ……

Sáng sớm ngày kế tiếp. Thơ_Thơ_ddlequydon

‘ Cộc cộc cộc……’ một trận tiếng đập cửa dồn dập nhiễu mộng.

Tuyết Vi khó nhịn chớp chớp mắt, đợi tầm mắt rõ ràng, mới phát hiện chính mình vậy mà ở biệt thự của Hoàng Phủ Nguyệt ngủ một buổi tối?!

Hơn nữa……

Quay đầu, nhìn Hoàng Phủ Minh ngủ ở bên cạnh mình; quay đầu, nhìn Hoàng Phủ Nguyệt ngủ ở bên kia.

Hai khuôn mặt tuấn tú ánh vào mi mắt, tay bọn họ cũng gắt gao ôm vào trên người Tuyết Vi.

Tức khắc, thái dương cô liền chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh……

Này cũng…… Quá kích thích đi? Trong một đêm…… Vậy mà đồng thời…… Ngủ với hai anh em?! Này, coi là 3P sao?

“Tránh ra! Tránh ra! Tránh ra!” Tuyết Vi mặt vô cảm hết sức đẩy hai người đàn ông đang ôm mình ra.

Vẻ mặt Hoàng Phủ Nguyệt khó chịu mở mắt: “Bảo bối, nếu cô không hiểu chuyện như vậy về sau tôi đã có thể không thích cô!”

“Thật tốt quá, lão nương cầu mà không được. Tới, trước khi anh không thích tôi, đi trước mở cửa đi.”

“cô đi mở không được sao?! Một hai phải kêu tôi đi mở sao?!” Lửa giận Hoàng Phủ Nguyệt lập tức ‘ đằng ’ lên tới đỉnh đầu rồi.

Tuyết Vi ghét bỏ liếc anh một cái: “tôi đi mở hả? A, tôi đi mở xong rồi, kết quả chính là đời này anh cũng đừng nghĩ đi ra gian nhà này!”

Hoàng Phủ Nguyệt tưởng tượng, cũng đúng.

Sáng sớm có thể kêu cửa cũng chính là hạ nhân trong nhà, vừa mở cửa ra thấy Tuyết Vi ở đây, phỏng chừng lập tức phải truyền tới lỗ tai cha đi.

Anh chỉ phải vẻ mặt không kiên nhẫn chạy tới mở cửa.

Bên kia, Hoàng Phủ Nguyệt mới vừa đi; bên này, Hoàng Phủ Minh liền vẻ mặt âm trầm ngồi dậy! Thơ_Thơ_ddlequydon

Tuyết Vi vừa thấy liền biết hai anh em này chỉ sợ đều có nghiêm trọng rời giường, hay là thiếu chọc tuyệt vời.

“này, hai người các người chạy nhanh, cha thúc giục, kêu chúng ta đi bái tổ tiên.” Hoàng Phủ Nguyệt từ lúc huyền quan đi trở về liền đi thẳng đến toilet.

“Thật tốt quá, xem ra tôi còn có thể trở về ngủ một hồi.” Tuyết Vi vừa muốn rời đi.

Hoàng Phủ Nguyệt đến cửa buồng vệ sinh liền dừng bước chân: “Mới vừa rồi hạ nhân nói qua, cha kêu cô cũng đi qua.”

“A?”

Lập tức Tuyết Vi ‘ tư lăng ’ an vị lên, vẻ mặt không thể tin nhìn Hoàng Phủ Minh trước mắt: “Nhà các anh bái tổ tiên, vì sao kêu tôi cũng đi qua? Không phải tôi còn chưa có qua cửa sao?!”

Nói đến là đạo lý này.

Hoàng Phủ Minh cũng cảm thấy có chút không thích hợp. “Hãy đi trước nhìn kỹ rồi hẵn nói đi.”

Đều nói vào hào môn sâu như biển, lời này không sai.

Hào môn nhiều quy củ, quy củ Nhà họ Hoàng Phủ càng nhiều đếm không xuể.

Mỗi mùng một mười lăm muốn đại bái tổ tiên không nói, thân là tiểu bối Nhà họ Hoàng Phủ còn muốn chờ xuất phát, lấy tư thế quỳ dập đầu với mỗi vị tổ tiên, miễn bàn nhiều Long trọng.

Tất cả linh vị Nhà họ Hoàng Phủ đều cung phụng ở từ đường sau núi.

Cẩn thận khẽ đếm, bài vị lớn lớn bé bé ít nhất có hơn ba trăm, dù chỉ là dập đầu, là có thể dập đầu chết ba giờ rồi. Thơ_Thơ_ddlequydon

“Các vị liệt tổ liệt tông, bởi vì thân thể Sâm nhi không khoẻ, Tình nhi bên ngoài cầu học, cho nên không thể tới tế bái các vị tổ tiên, bây giờ liền do Minh Nhi, Nguyệt nhi thay thế con cháu Nhà họ Hoàng Phủ dâng hương cho các vị tổ tiên.” Hoàng Phủ Dương Vinh cầm trong tay ba nén hương đứng ở phía trước.

Vừa dứt lời, anh em hai người kia tiện tay cầm ba nén hương cắm ở trong lư hương.

Đến nỗi ‘ Tình nhi ’ trong miệng Hoàng Phủ Dương Vinh, chính là con gái duy nhất Nhà họ Hoàng Phủ này, Hoàng Phủ Tình.

Cô nhỏ hơn Hoàng Phủ Minh mấy tháng, ở nhà đứng hàng thứ ba.

“được, Minh Nhi, con quỳ gối bên cạnh Tuyết Vi đi.” Hoàng Phủ Dương Vinh đã chậm rãi mở miệng.

Ánh mắt anh em hai người theo bản năng nhìn nhau, mơ hồ nhận thấy được chỗ nào không đúng.

Mặt Hoàng Phủ Minh mang nghi ngờ quỳ xuống.

“Các vị liệt tổ liệt tông, bây giờ Dương Vinh muốn nói cho các vị một tin tức tốt, chính là Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta sắp sinh con, hy vọng các vị liệt tổ liệt tông có thể phù hộ cháu trai ta bình an giáng sinh, nếu cháu trai ta vô duyên tiến vào Nhà họ Hoàng Phủ này ……” Hoàng Phủ Dương Vinh mới nói tới đây, cặp con ngươi sắc bén không khỏi xẹt qua một tia lệ quang: “Tắc, các vị tổ tiên trừng phạt mẹ của cô ta gặp khổ vô tận!”

Cái gì……

Tình huống làm sao vậy?!

Tuyết Vi vẫn luôn quỳ xuống đất lập tức liền đánh lên mười hai vạn phần tinh thần, khẩn trương nhìn về phía Hoàng Phủ Minh bên cạnh.

Anh nheo lại đôi mắt lạnh: “Cha, ngài không cần thiết làm trò trước mặt tổ tiên lập hạ lời thề như vậy đi?” Thơ_Thơ_ddlequydon

“Không cần thiết? A……” mặt Hoàng Phủ Dương Vinh lộ vẻ cười dữ tợn quay đầu lại: “Minh Nhi, nếu trong bụng Tuyết Vi có cháu trai của cha, con sợ cái gì?! 

Tuyết Vi, tới! bác muốn cháu thề với tổ tiên Nhà họ Hoàng Phủ, nói cháu mang thai cháu trai Nhà họ Hoàng Phủ bác, nếu mà cháu dám gạt bác, bị chúng bạn xa lánh cô lập!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.