Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ

“Mẹ nó!!” Hoàng Phủ Minh oán hận cắn cắn răng, giơ tay, thử tính đẩy cái ghế xoay hai cái ở trên người bọn họ, tuy nhiên nó chưa động……

“Mau đẩy ra.” Tuyết Vi đè ở trên người anh nôn nóng thúc giục.

Anh mặt vô biểu tình buông tay xuống, không hề phát một lời.

“này!! Tại sao anh bất động?”

“Động cái gì mà động? Đoán chừng lưng ghế xoay ở bàn công tác, bây giờ hai ta ai cũng đừng nghĩ đi ra ngoài, lúc này cô hãy thành thật chứ??” Hoàng Phủ Minh hung tợn nói.

Tuyết Vi vừa nghe: “Mẹ nó, anh trách tôi hả?? Nếu anh không cắn tôi thì sao??”

“nếu cô không chọc giận tôi đâu?!”

“Vô nghĩa, nếu anh giảng có chút lý, tôi có thể chọc giận anh sao??”

“cô……”

“Minh!”

‘ kẽo kẹt ’ một tiếng, cửa lớn văn phòng bị người từ ngoài đẩy ra, đôi tay Mộ Thần Hiên cắm túi tiền bước nhanh đi đến.

“Cứu tinh tới, cứu tinh tới.” Tuyết Vi kích động cười với Hoàng Phủ Minh, vừa muốn mở miệng cầu cứu…… “Mộ……”

Hoàng Phủ Minh nhanh chóng bưng kín cái miệng nhỏ của cô ……

“Minh??” Mộ Thần Hiên thử tính kêu, ánh mắt nhìn chung quanh văn phòng này trống rỗng. “Không có sao?” Nghi hoặc xoay đầu. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Nhưng theo tầm mắt dời dưới bàn công tác ……

Anh rõ ràng nhìn đến hai người Tuyết Vi và Hoàng Phủ Minh nằm ở phía dưới một cái ghế xoay. “Oa mẹ nó, hai người các người đây là làm gì?” Không thể tưởng tượng ngồi xổm xuống, anh không hiểu ra sao hỏi hai người.

“ưm ưm ưm ……” Tuyết Vi thử tính nói chuyện, nề hà miệng bị Hoàng Phủ Minh chặt chẽ che lại, cô chỉ có thể phát ra tiếng ‘ ưm ưm ’.

“Thần Hiên, chẳng lẽ anh nhìn không ra hai chúng tôi đang làm gì sao?” Hoàng Phủ Minh không nhanh không chậm đã mở miệng, một bàn tay to theo bản năng khẩn trương ôm đè ở trên người Tuyết Vi, trên mặt tuấn mỹ thình lình phác hoạ một nụ cười giảo hoạt.

Mộ Thần Hiên lập tức liền phản ứng hết thảy lại đây: “a a a, tôi hiểu được, tôi đây không quấy rầy các người, chờ các người ‘ xong xuôi’ nhớ rõ chạy nhanh đi tham gia tụ hội nha.”

“ừm.”

Mắt nhìn bóng dáng Mộ Thần Hiên dần dần rời đi, Tuyết Vi quả thực đều phải khóc, bọn họ rõ ràng chính là bị nhốt ở phía dưới ghế xoay, nơi nào là ở ‘ làm việc ’ , Mộ Thần Hiên bị mù sao?!!

Theo cửa lớn văn phòng khép kín, lúc này Hoàng Phủ Minh mới buông tay che ở trên miệng Tuyết Vi ra. Thơ_Thơ_diendanlequydon

“này, anh không sao chứ?? Bây giờ thật vất vả có người có thể tới cứu chúng ta, vì sao anh không nói thật, nói cho anh ta, chúng ta bị nhốt ở đây?!”

“A, ăn ngay nói thật hả?” Hoàng Phủ Minh khinh thường cười, giọng lạnh lùng nói: “cô không chê mất mặt, tôi còn ngại mất mặt đây!!” Đời này của anh cũng chưa bao giờ quá quẫn bách giống như bây giờ, vậy mà bị một cái ghế xoay ngăn chận, nơi nào không biết xấu hổ cầu cứu với người khác?!

“Tôi xem như…… Hoàn toàn phục anh rồi!!!” Tuyết Vi bất đắc dĩ liếc mắt xem thường, đầu nhỏ vô lực ghé vào trong lòng ngực Hoàng Phủ Minh.

Cô đã sớm phát hiện người đàn ông đáng chết này coi trọng mặt mũi, lại không nghĩ, anh vậy mà sẽ coi trọng mặt mũi đến loại trình độ này?!

Hừ, cha nào con nấy! Anh theo tín ngưỡng chủ nghĩa đàn ông tuyệt đối không thua Hoàng Phủ bá phụ!!

Ước chừng năm phút qua đi……

“Minh, anh tính kêu chúng ta ngốc ở chỗ này tới khi nào??” Hơi hơi ngẩng đầu lên, cô mặt vô biểu tình đối diện đôi mắt Hoàng Phủ Minh.

“dịch đi ra ngoài một chút đi.”

“Dịch đi ra ngoài hả?” Đúng vậy! Tuy rằng ghế xoay chụp ở trên người bọn họ, nhưng bọn họ vẫn có thể từ một chút khe hở dịch đi ra ngoài!

Có mục tiêu, hai người chung sức hợp tác lên. Giống như là hai sâu thịt chồng lên ngọa nguậy xuống phía dưới. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Mười giây……

Hai mươi giây……

Bốn mươi giây……

Liền hoạt động không sai biệt lắm khoảng một phút, hai người đã mồ hôi đầy đầu, thở hổn hển, đặc biệt là Hoàng Phủ Minh bị đè ở phía dưới, trên trán đã che kín mồ hôi.

“Trước nghỉ ngơi trong chốc lát.” Mặt anh lộ vẻ bất đắc dĩ đem mặt chuyển về một bên.

“Nghỉ ngơi cái gì, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, dịch đi ra ngoài xong rồi.” Vừa muốn nhúc nhích, lại không chiếm được Hoàng Phủ Minh đáp lại, cô nghi hoặc nhíu nhíu mày. “Tôi nói chuyện với anh…… Đâu…… hả……”

Rốt cuộc phản ứng lại đây không thích hợp, Tuyết Vi lập tức liền thành thật xuống, trên gương mặt trắng nõn không khỏi tràn ngập một rặng mây đỏ đẹp.

Khuôn mặt nhỏ gắt gao dán thật chặc vào trên ngực anh.

‘ bùm, bùm……’

Tiếng tim người đàn ông kia đập rõ ràng đều đều truyền vào lỗ tai cô, không biết vì sao, lại làm không khí vốn khôi hài trở nên có chút ái muội lên.

Đáng chết!! Thơ_Thơ_diendanlequydon

Không thể đi xuống như vậy!! Tuyết Vi đỏ bừng khuôn mặt, thử tính cong thân thể, muốn tránh đi bộ phận mẫn cảm của người đàn ông. Nề hà, giống như còn gắt gao dán sát, cô chỉ phải lại cong thân thể.

Một cái, hai cái, ba cái……

Hoàng Phủ Minh thật sự không thể nhịn được nữa: “**, cô đừng động!! Vừa vặn điểm, lại bị cô ‘ lộng đứng lên ’ rồi!!”

Nghe tiếng anh trách cứ, cho dù trong lòng Tuyết Vi khó chịu, cũng chỉ có thể thành thành thật thật ghé vào nơi đó, cũng không dám động một chút nữa.

Nhưng, không khí biến đổi đến an tĩnh, cô liền cảm thấy bây giờ cảm giác đặc biệt biến vặn. “này…… Minh……”

“hả?”

“anh có thể nghĩ biện pháp hay không, kêu nó…… Đừng chỉa vào tôi?” Chỉ cách có hai bộ quần áo hơi mỏng, cô có thể cảm giác được rõ ràng thân thể Hoàng Phủ Minh có bất luận biến hóa gì, miễn bàn nhiều xấu hổ.

Vấn đề, đây cũng là điều anh không cách nào khống chế!

Vừa mới rồi, hai người bọn họ ngọa nguậy một cái, ngọa nguậy, thân thể không ngừng phát sinh ma xát, Hoàng Phủ Minh đơn giản đã kêu ngừng. Ai ngờ mới vừa ‘ tốt ’ một chút, Tuyết Vi lại bắt đầu động. Trừ phi người đàn ông này ‘ vô năng ’, nếu không đổi lại ai cũng đều có phản ứng! Thơ_Thơ_diendanlequydon

“Ít nói nhảm, hoặc là bây giờ cô giúp tôi ‘ làm ra tới ’, hoặc là cô liền chờ nó ‘ tiêu sưng ’!!!”

Đáng chết!!!

Này có thể kêu cô làm sao lựa chọn? “Vậy…… Chờ xem……”

Nửa giờ sau.

Ở luyện tập tràng mô phỏng Đông Nam, ngọn đèn dầu đỏ bừng trong một toà nhà hai tầng lầu kiến trúc hoa lệ, đám đông bắt đầu khởi động.

Trên cơ bản, sau khi mỗi lần luyện tập quân sự kết thúc, toàn thể thành viên đều sẽ có một lần liên hoan đơn giản, cùng với cảm tình giao lưu, cho đến gần sáng sớm lần trước thuộc về phần trung tâm.

Cho nên, luyện tập quân sự lại được gọi là tụ hội hợp lý bên trong quân đội, không ít người đều tranh đoạt tới báo danh tham gia luyện tập. Vì chính là náo nhiệt, náo nhiệt.

Không khỏi hỗn loạn trật tự, toàn bộ đại sảnh phân chia làm hai bộ phận a, b.

Sảnh a cung cấp cho những quan quân hưu nhàn có được quân hàm cao cấp, nơi giải trí, giao lưu kinh nghiệm; sảnh B còn lại là nơi cung cấp giải trí cho những binh lính bình thường hưu nhàn.

Hiện nay, tất cả mọi người tụ tập ở sảnh B, chờ đợi Hoàng Phủ Minh đến.

Chính là liên hoan đã kết thúc, Hoàng Phủ Minh còn chậm chạp chưa tới, mọi người không khỏi tràn ngập tò mò. 

“Vì sao Hoàng Phủ Quân Trường còn chưa tới? Đi thông báo chưa?”

“Giống như Mộ tướng quân đi tìm Hoàng Phủ Quân Trường đi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.