Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ 

“Tuyết Vi, từ trước kia con chính là tiện nhân ai cũng có thể làm chồng, cha thật không nghĩ tới, hai năm trước cho con giáo huấn còn chưa đủ, con chạy tới Nhà họ Hoàng Phủ làm mưa làm gió như cũ cho cha!!!!”

Ai cũng có thể làm chồng……?

Tiện nhân……?

Đây là lời một người cha quở trách con gái sao?

Tuyết Vi mờ mịt nhìn người cha trước mắt lời lẽ nghiêm khắc, trong mắt trừ bỏ thất vọng, vẫn là…… Thất vọng……

“Lão gia, ngài làm sao có thể sử dụng lời như vậy tới quở trách Vi Vi.” Tôn Vân Vân thật sự nhìn không được, vội vàng ôm Tuyết Vi ở trong lòng ngực: “Cho dù là Vi Vi sai rồi, ngài cũng điều tra chuyện rõ ràng rồi nói đi??”

“em à, em nói lời này…… Chính là nói tôi vu oan Tuyết Vi sao?” Địch Mạn Lị chậm rãi mở miệng, trên mặt ngấn thịt tìm không thấy bất luận biểu tình gì.

“chị Mạn Lị, em, em không phải ý tứ này.”

“Vậy là em có ý tứ gì? A, Phỉ Nhi nhà tôi đang ở Nhà họ Hoàng Phủ, tôi cũng vừa mới tiếp xong điện thoại của Phỉ Nhi, rốt cuộc là em hiểu biết chân tướng mọi chuyện, hay là tôi hiểu biết chân tướng mọi chuyện?!! Hả?!!” Mắt Địch Mạn Lị nghiêm khắc chợt lóe, trong ánh mắt toàn là âm trầm. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Tôn Vân Vân có miệng nói không rõ, chỉ phải áy náy cúi thấp đầu xuống: “Thực xin lỗi, chị Mạn Lị, em thật không có ý khác.”

Mỗi lần đều là như thế này……

Mỗi lần đều là như thế……

Ở trong nhà này, bất luận là ai sai rồi, vĩnh viễn là mẹ cô phải xin lỗi, có chút cho dù xin lỗi đều không thể xong việc.

Tuyết Vi thật sự! Thật sự đã chịu đủ hết thảy rồi!

“Cha!!” Mặt vô biểu tình đứng lên.

‘ ở Nhà họ Hoàng Phủ sinh hoạt đã quen chưa? ’

‘đã quen. ’

‘ừm, đã quen liền tốt, về sau nếu thiếu thứ gì liền gọi điện thoại cho mẹ con, gọi điện thoại cho cha cũng được. Chúng tôi sẽ cực lực giúp con đi làm. ’

‘chúng ta đều là người một nhà, nói cái gì cảm ơn chứ? Vi Vi cũng là con gái của tôi, tôi quan tâm nó không phải cũng là đúng sao? ’

‘Vi Vi, tới, ăn nhiều một chút, cha xem con đi Nhà họ Hoàng Phủ trong khoảng thời gian này gầy không ít đâu. ’ Thơ_Thơ_diendanlequydon

Trong óc, không ngừng quanh quẩn một màn kia vừa mới ôn nhu, Tuyết Vi gắt gao nắm nắm tay.

Liền một lần, liền lúc này đây.

Kêu cô tin tưởng tình thương của cha một lần đi……

Ánh mắt tràn ngập chờ mong chậm rãi đối diện đôi mắt Tuyết Vĩ Quốc, cô nhàn nhạt nói: “con không có ở Nhà họ Hoàng Phủ làm bất luận cái gì!!”

Ba ba……

Xin ngài, tin tưởng con gái ngài!!! Chẳng sợ…… Một lần đều tốt……

“Hừ? Không có!! Tuyết Vi, đã không phải lần đầu tiên con làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, lúc trước con quyến rũ huấn luyện viên Bạch Dạ, làm cho mọi người đều biết, trường quân đội hoàng bộ lệnh cưỡng chế cho con thôi học. Con có biết Nhà họ Tuyết chúng tôi vì con xấu hổ bao nhiêu? Lúc này đây, con vậy mà……”

“con vậy mà ở trong nhà họ Hoàng Phủ người ta trực tiếp cùng em chồng tương lai yêu đương vụng trộm, còn bị cha chồng tương lai bắt được, quả thực…… Quả thực không thể tha thứ!!!”

Nói xong, Tuyết Vĩ Quốc nhặt lên một cái mâm trên bàn, đột nhiên ném về phía mặt Tuyết Vi ……

“Vi Vi!!!” Thơ_Thơ_diendanlequydon

Mâm đồ ăn nện ở trên mặt Tuyết Vi, máu trộn lẫn dầu mỡ, đồ ăn chậm rãi theo gương mặt cô nhỏ giọt……

Tôn Vân Vân vội vàng móc ra khăn tay lau mặt cho con gái. “Lão gia, vì sao ông không tin con gái chúng ta chứ? Con gái chúng ta nói nó không có làm.”

“Đủ rồi, Vân Vân, nếu bà còn bảo vệ tiện nhân này, ngay cả bà tôi cũng trừng phạt cùng nhau!!!”

“Lão……”

“Mẹ, thôi.” Tuyết Vi mặt vô biểu tình kéo kéo cánh tay Tôn Vân Vân.

Cô căn bản là không nên ôm bất luận hy vọng gì đối với cha, căn bản là không nên như thế……

Hy vọng càng lớn, thất vọng cũng càng lớn……

‘ cha, con không có quyến rũ qua huấn luyện viên Bạch, lúc ấy con thật sự không biết huấn luyện viên Bạch có bạn gái. ’

‘ đủ rồi, câm mồm, cha không muốn nghe con giải thích bất luận cái gì. ’

‘ cha……’

Từ hai năm trước, Tuyết Vi cũng đã dưỡng thành một thói quen, đó chính là vô luận đối mặt bất luận việc gì, bất luận kẻ nào, đều không có thói quen đi giải thích cái gì, đi cãi cọ cái gì. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Giải thích, bất quá là tượng trưng cho yếu đuối. Ngàn vạn không cần tin tưởng người khác sẽ tin tưởng mình, cho dù giải thích xong rồi, cũng bất quá như là con khỉ diễn trò làm người nhìn chê cười.

“Xin lỗi, cha, con làm Nhà họ Tuyết…… Hổ thẹn.” Tuyết Vi nhàn nhạt mở miệng.

“Hừ, con biết liền tốt, lần trước, chuyện con với huấn luyện viên, cha đã tha thứ cho con, nhưng lúc này đây…… con…… Lập tức cút khỏi Nhà họ Tuyết, từ đây không bao giờ được trở về!!!”

“Lão gia! Ông đuổi Vi Vi đi, ông kêu nó đi nơi nào??”

“Đó là chuyện của nó, nó có bản lĩnh như vậy, ngay cả Tam thiếu gia Nhà họ Hoàng Phủ đều quyến rũ được, tôi tin tưởng, nó sẽ có rất nhiều nơi để đi!!!” Trong ngôn ngữ Tuyết Vĩ Quốc mang theo nồng nặc vũ nhục.

Tuyết Vi lại làm sao nghe không ra ngụ ý của cha là cái gì? “Cha, cha xác định muốn cùng con đoạn tuyệt quan hệ, đúng không?”

Tuyết Vĩ Quốc trầm mặc không nói, đôi tay chắp ở phía sau, không hề liếc mắt Tuyết Vi một cái.

“Tốt. Kia…… Gặp lại, cha. Mẹ, ngài cũng bảo trọng đi.”

“Vi…… Vi Vi……” đến bây giờ Tôn Vân Vân cũng không dám tin tưởng một màn phát sinh này.

Nhưng, Tuyết Vi đã đối mặt hiện thực, đối mặt muôn hình vạn trạng thế gian.

Cha…… Thơ_Thơ_diendanlequydon

Ngài nói, lần trước ngài tha thứ cho con sao?

Bất quá là con mệnh lớn, không bị ngài đánh chết thôi.

Con đau khổ cầu xin ngài, kiên nhẫn giải thích, ngài tình nguyện tin tưởng những đồn đại vớ vẩn đó, cũng không muốn tin tưởng con một lời.

Mọi người trên thế giới hiểu lầm con, không tin con, con đều có thể không ngại.

Nhưng, duy độc ngài.

Cha của con……

Ngài không tin con, đã là thương tổn đối với con.

Lúc này đây, con lại lần nữa bốc cháy lên chờ mong đối với ngài.

Chỉ tiếc……

Còn tới vui mừng bất quá lại là công dã tràng.

Con hy vọng cỡ nào, khi con thống khổ nhất, bất lực nhất, nhà là một cái cảng tránh gió cho con.

Chính là cái nhà này, đối với con mà nói, đã biến thành luyện ngục một người …… Thơ_Thơ_diendanlequydon

Tiêu sái xoay người, Tuyết Vi cũng không quay đầu lại đi ra khỏi Nhà họ Tuyết.

Thản nhiên tươi cười xẹt qua khóe miệng, cô dần dần biến mất ở bên trong đêm tối thê lương……

Binh đoàn thứ ba.

Sân huấn luyện to như vậy, một đám binh lính mặc quân trang tụ tập ngồi xổm trong một góc lén lút hút thuốc.

“này, nói cho anh một bí mật.” Một binh lính tuổi trẻ thần bí chen lấn bên cạnh đồng bọn.

“Cái bí mật gì?”

“người xinh đẹp nhất trong binh đoàn thứ ba chúng ta …… Bây giờ liền ở trong ký túc xá tập thể của chúng ta.”

“người xinh đẹp nhất hả?” Binh lính này cân nhắc, lập tức phản ứng lại đây: “Chính là nữ binh phòng tra xét hả?”

“Đúng!!”

“này, anh nói là thật sự sao?” Những người khác cùng trốn trong một góc hút thuốc vừa nghe đến tin tức, sôi nổi tò mò vây quanh lại đây.

“Tin tức thiên chân vạn xác, buổi tối ngày đó lúc tôi chuẩn bị ngủ, vừa vặn nhìn thấy cô ta trở về ký túc xá, kết quả sau khi nghe ngóng mới biết được, cô ta đã ở ký túc xá chúng ta ba ngày rồi.”



















Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.