Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ

“Hiên thiếu, bạn anh sao?” Những người khác trong phòng bao vừa thấy Mộ Thần Hiên mang theo ‘ người mới ’ lại đây, sôi nổi lộ ra biểu tình tò mò.

“hả, bằng hữu tôi thực tốt. Tốt, tôi và bằng hữu tôi có chút lời lặng lẽ muốn nói, các người đi trước đi.”

“Hai người đàn ông có lời lặng lẽ gì muốn nói? Ha ha……” Những người đó trêu chọc rời đi phòng bao.

Đóng cửa lại, Mộ Thần Hiên dào dạt đắc ý nói: “Minh, tôi làm cũng không tệ lắm đi.” Thơ_Thơ_diendanlequydon

Từ trước đến nay Hoàng Phủ Minh thích an tĩnh, đối với người xa lạ càng là một khuôn mặt lạnh, mười phần ít nói, hơn nữa do thân phận Quân Trường của anh gây ra. Cho nên, gần đây, Mộ Thần Hiên thức thời đuổi những bạn nhậu đó đi.

“Thần hiên, về Nhà họ Tuyết, anh hiểu biết nhiều ít?” Vừa vào phòng, Hoàng Phủ Minh mở một chai bia, vừa uống, vừa dò hỏi lên.

“bối cảnh Nhà họ Tuyết rất loạn, đời trước Tuyết Vĩ Quốc là quan tham mưu của ba cậu, bởi vì phụ thương mới rời khỏi quân đội sửa thành kinh doanh, sau lại kinh doanh sự nghiệp đánh bạc gì đó, dù sao lưỡng đạo hắc bạch có chút bối cảnh. Chính yếu chính là……” Nói đến chỗ này, Mộ Thần Hiên mưu phong vừa chuyển, chậm rãi nói: “con trai lớn của ông vẫn là tướng quân binh đoàn thứ hai của chúng ta.”

Này đó, Hoàng Phủ Minh đã sớm điều tra rõ ràng, huống chi anh cũng thường xuyên chạm mặt với Con trai lớn Tuyết Vĩ Quốc, càng mười phần hiểu biết người này, chỉ là…… “Tôi muốn hỏi anh chính là về việc tư Nhà họ Tuyết, Tuyết Vĩ Quốc có mấy vợ?”

“A? Chỉ có một vợ là địch phu nhân, đến nỗi tình nhân, tôi đây cũng không biết.”

Vì bận tâm mặt mũi Địch Mạn Lị, Tuyết Vĩ Quốc vẫn chưa từng chính đại quang minh công khai qua thân phận Tôn Vân Vân ra bên ngoài, cho tới nay rất nhiều người đều cho rằng Tuyết Vi là con gái ruột của Địch Mạn Lị, chỉ có một ít người biết bí mật mà Nhà họ Tuyết không muốn người biết.

“này, minh, đang êm đẹp cậu hỏi tôi việc tư của Nhà họ Tuyết, tôi xem kỳ thật là cậu muốn hỏi về chuyện Tuyết Vi đi?” Mộ Thần Hiên cười xấu xa chen tới bên cạnh Hoàng Phủ Minh. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Anh trầm mặc không nói uống một ngụm rượu.

“A, đúng rồi, cậu biết là ai đem tình báo Tuyết Vi lấy về tới tiết lộ đi ra ngoài chưa?”

“anh nói có thể có ai?”

Hai tròng mắt Mộ Thần Hiên trầm xuống, rất nghiêm túc nói: “Chẳng lẽ là…… Dạ?!”

‘ phốc ’

Thiếu chút nữa Hoàng Phủ Minh phun rượu ngậm ở trong miệng vào mặt Mộ Thần Hiên: “Thần hiên, anh là ngốc, hay là làm sao vậy? Ngẫm lại đều biết, nhất định là Dạ Phi Linh biến thái kia làm!!!”

“hả?” Mộ Thần Hiên tựa hồ còn không có phục hồi tinh thần lại.

Hoàng Phủ Minh chỉ phải nói điểm hiểu được: “Phỏng chừng là Dạ Phi Linh biết chúng ta đã được bản phân tích dược vật, cho nên, hoặc là anh ta không làm, đã làm phải làm đến cùng, liền tới lưỡng bại câu thương, cá chết phá lưới, đem bản phân tích dược vật công bố cho các nhà kinh doanh thuốc các nơi!”

“a, hóa ra là có chuyện như vậy……”

‘ cũng không biết là kẻ thiếu đạo đức nào, thế nhưng tiết lộ tình báo cho các nhà kinh doanh thuốc, làm cho cậu bị bắt, minh lại muốn chạy về tới bị phạt. ’

‘ tiết lộ bản phân tích dược vật…… Nhất định là Người của Quân khu Huyền Vũ……’ Thơ_Thơ_diendanlequydon

‘làm sao mà cậu biết được? ’

‘ tôi đoán. ’

Mộ Thần Hiên lập tức liền hồi tưởng, khi buổi chiều, Tuyết Vi cấp ra đáp án.

Bây giờ muốn suy nghĩ, Tuyết Vi thật là suy đoán lung tung sao?

A, khứu giác cô gái kia …… Thật đúng là nhạy bén!!

Thu hồi suy nghĩ, vẻ mặt Mộ Thần Hiên khinh bỉ nhìn về phía Hoàng Phủ Minh: “Tôi cảm thấy Dạ Phi Linh biến thái, cũng không biến thái bằng cậu đi?”

“hả?”

“Lần trước, sau khi cậu biết được Phương Tiểu Nhã là gián điệp quân địch, cứ thế bất động thanh sắc, lặng lẽ sửa chữa phân tích phối dược vật, để Phương Tiểu Nhã mang về một bản phân tích dược vật giả, làm hại không ít binh lính Quân khu Huyền Vũ người ta đều trúng độc. Bây giờ Dạ Phi Linh trả thù cậu như vậy, cũng coi như tiện nghi cho cậu đi?”

Muốn nói, Hoàng Phủ Minh phúc hắc chính là phúc hắc.

Anh biết rõ Phương Tiểu Nhã là gián điệp, cũng không có ra tay bắt, còn để cô thành công có được bản phân tích dược vật. Nhưng khi trở về quân khu Huyền Vũ, cơ bản chính là một quả bom hẹn giờ, làm không ít người đều trúng độc, Dạ Phi Linh phát bực thiếu chút nữa tự mình chạy tới tìm Hoàng Phủ Minh đánh nhau.

“Hiên thiếu!” Khi hai người nói chuyện lửa nóng, hai cô gái mặc gợi cảm đẩy cửa phòng bao ra. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Mộ Thần Hiên vừa thấy: “Tiểu Mỹ, sao cô lại tới đây?”

“Ha hả, tôi nghe nói anh ở đây, cho nên, liền mang theo bằng hữu lại đây tìm anh.” Nói xong, cô gái không chút nào kiêng kị ngồi ở trên đùi anh. Một đôi mắt phượng dần dần mà nhìn về phía Hoàng Phủ Minh bên cạnh: “Hiên thiếu, vị soái ca này thực lạ mặt, là ai vậy?”

Mộ Thần Hiên xấu hổ cười cười, vội vàng mở rộng đề tài: “cô nói cho tôi trước, vị mỹ nữ này là ai.” Nói xong, anh chỉ chỉ một cô gái khác do Tiểu Mỹ mang đến.

Cô gái này thoạt nhìn hẳn là tuổi tác so với Hoàng Phủ Minh không sai biệt lắm, một đầu tóc dài cuộn sóng buông ở bên hông vũ mị mà gợi cảm, một cái mặt mười phần tinh xảo, phối hợp dáng người kia phập phồng quyến rũ nóng bỏng, rất quyến rũ ánh mắt người.

“Tới, tôi tới giới thiệu. Cô ta, là khuê mật của tôi, thiên kim xí nghiệp Diệp thị, Diệp Tụng Linh.”

Xí nghiệp Diệp thị sao?!

Khi Mộ Thần Hiên và Hoàng Phủ Minh nghe tên xí nghiệp kia, ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn nhau.

Bọn họ cảm thấy……

Cái tên xí nghiệp này …… Giống như đã từng quen biết ……

Bãi đỗ xe ngầm. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Ước chừng một giờ sau, Hoàng Phủ Minh vội vàng rời khỏi quán bar, đi thẳng đến bãi đỗ xe ngầm.

Bởi vì hai mỹ nữ kia vừa mới gia nhập, Mộ Thần Hiên cơ hồ đã muốn chơi điên rồi, uống thành say như chết, phỏng chừng ngủ ở quán bar đến buổi sáng ngày mai mới thấy. Hoàng Phủ Minh đơn giản liền rời đi trước.

‘ tất tất……’

Một chiếc xe thể thao Porsche đậu ở trong góc chớp động hai đèn đầu, Hoàng Phủ Minh mới vừa mở cửa xe ra.

Một xe khác bên cạnh, Diệp Tụng Linh đã sớm ngồi trên vị trí ghế phụ. “Soái ca, không ngại cho tôi quá giang một đoạn đường chứ?”

Hoàng Phủ Minh lạnh khuôn mặt, không nói một lời ngồi trên vị trí điều khiển, chậm rãi khởi động xe……

“Soái ca, anh thật là người đàn ông đầu tiên tôi thấy có thể uống. Uống lên nhiều như vậy thế mà cũng chưa say, cũng thật là lợi hại.” Xe mở ra, một tay Diệp Tụng Linh chống đỡ cửa xe, xoay mặt, trêu đùa nhìn về phía Hoàng Phủ Minh. “Nếu có cơ hội nói, thật ra tôi muốn cùng anh uống say một trận.”

“A.” Cô gái lải nhải chỉ đổi lấy Hoàng Phủ Minh cười một cái cho có lệ.

Tựa hồ không cam lòng, Diệp Tụng Linh lại đổi đề tài khác, ai ngờ là không được đáp lại như cũ.

“Ai, soái ca, anh với ai cũng đều ít lời nói như vậy sao?”

Đối mặt người mình chướng mắt, từ trước đến nay Hoàng Phủ Minh đều là thái độ này, chỉ có Bạch Dạ, Mộ Thần Hiên loại bằng hữu ở chung với anh nhiều năm, anh mới có thể ‘ đặc biệt đối đãi ’ một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.