Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ

Vấn đề phía trước, Tuyết Vi còn xem như lưu loát cấp ra đáp án. Mà khi lão giả hỏi đến một vấn đề này, cô nghẹn lời……

Đã biết nguyên nhân bị bắt tới nơi này là hoài nghi cô bán đứng tình báo. Bởi vậy có thể thấy được, chỉ sợ, chuyện này hẳn là có quan hệ với bản phân tích dược vật cô thu hồi được.

Đáng chết, nên trả lời vấn đề này như thế nào đây?!

“Vì sao không trả lời?” Lão giả nhìn như chờ có chút không kiên nhẫn.

Tuyết Vi nâng mí mắt, lại rũ xuống: “Tôi không biết nên trả lời như thế nào.”

“Xem ra, cô đã biết mục đích chúng tôi bắt cô tới?”

“Đúng vậy.” Tuyết Vi mặt vô biểu tình ngẩng đầu lên: “Nhiệm vụ, thật là tôi một tay hoàn thành, hơn nữa, có thể nói tôi thực phụ trách, tôi tuyệt đối chưa từng bán qua bất luận tin tình báo gì cho những người khác. Nhưng…… phân tình báo kia chưa tới tay tôi cũng đã tiết lộ, như vậy tôi, Thơ_Thơ_diendanlequydon cũng không dám bảo đảm!”

“Thật là một cô gái nhanh mồm dẻo miệng, phản ứng nhanh nhạy!” Nguyên lão này hiển nhiên mười phần bất mãn Tuyết Vi thoát khỏi hành vi phạm tội.

Nhưng thật ra Long Thiên Hành lại âm thầm cười cười. “Tuyết Vi, tôi có thể tin tưởng cô chưa từng bán qua tình báo quân Khu Bạch Hổ. Nhưng, ở trên đường cô hoàn thành nhiệm vụ này, cô có nhân chứng chứng minh, trước khi Bạch Dạ giao ra nhiệm vụ, đều chưa từng cùng người khác tiếp xúc qua không?”

A, quả nhiên, người càng có bản lĩnh liền càng hiểu lý lẽ, Đại tướng quân chinh chiến cả đời chính là không giống bình thường!!

Tuyết Vi rất là bội phục Long Thiên Hành thông tình đạt lý, mỉm cười gật gật đầu: “Có!!”

“Ai?”

“Binh đoàn thứ ba, tướng quân Mộ Thần Hiên!”

Thời khắc cô nói xuống một lời đó, vài nguyên lão không khỏi nhìn lẫn nhau. 

Trong đó một vị nguyên lão lạnh giọng vỗ xuống lưng ghế: “Người tới, lập tức bắt Tuyết Vi, lấy quân pháp thẩm vấn!!”

“Vâng.”

Vì sao?

Tại sao lại như vậy? Thơ_Thơ_diendanlequydon

Nhìn một đám quan quân dần dần tới gần mình, Tuyết Vi trợn tròn mắt.

Chỉ cần bọn họ tìm Mộ Thần Hiên chứng thực một chút, đáp án không phải có thể công bố sao?

Vì sao, sau khi bọn họ nghe được tên Mộ Thần Hiên ngược lại sẽ tức giận như vậy?? “Chờ! Chờ một chút. Các người hỏi tôi có nhân chứng hay không, bây giờ tôi đã cấp ra nhân chứng cho các người, vì sao các người còn phải dùng quân pháp thẩm vấn tôi??”

“Hừ, Tuyết Vi, đoạn thời gian kia toàn bộ hành trình Mộ Thần Hiên đều tọa trấn ở binh đoàn thứ ba, sao sẽ làm nhân chứng cho cô chứ? Cô đây là cố ý ỷ vào có cấp trên che chở cho cô, tưởng giải vây tội danh sao? Nếu hôm nay Mộ Thần Hiên dám trước mặt tôi gật đầu thừa nhận cô chưa từng bán đứng tình báo của Quân Khu Bạch Hổ, tôi liền lập tức dùng quân pháp xử trí anh ta!!!”

Không có khả năng, rõ ràng đoạn thời gian kia Mộ Thần Hiên vẫn luôn bồi ở bên người cô, làm sao anh ta phân thân chạy về tọa trấn ở quân Khu Bạch Hổ?

Nhưng nhìn bộ dáng mấy nguyên lão kia đúng lý hợp tình, Tuyết Vi lại cảm thấy bọn họ giống như không có nói dối.

Rốt cuộc là sai nơi nào rồi?

Là cô trên đường đi Ngự thành xuất hiện ảo giác; hay là nói, đám nguyên lão này lầm cái gì? Thơ_Thơ_diendanlequydon

“Chư vị nguyên lão, Tuyết Vi thỉnh cầu các người, đi tra việc này, tôi có thể thề, lúc ấy Mộ tướng quân vẫn luôn bồi ở bên người tôi.”

“A, y theo ý tứ của cô, là muốn nói mấy lão già chúng tôi hồ đồ sao? Phải biết rằng, quan tướng ở Quân Khu Bạch Hổ chỉ cần có ý đồ rời khỏi hoàng thành đều cần thiết phải trình báo viện Giám thị chúng tôi, từ đầu đến cuối viện Giám thị chúng tôi cũng không từng thu được tin tức Mộ Thần Hiên rời thành, làm sao Mộ Thần Hiên cùng đi với cô tới Ngự thành hả?!”

“có lẽ, có lẽ là bởi vì Mộ tướng quân tiếp nhận mệnh lệnh Hoàng Phủ Quân Trường giữ bí mật rồi, cho nên, cũng không có trình báo với các người hả?” Tuyết Vi như cũ chưa từng từ bỏ cùng đám nguyên lão kia biện giải.

Nhưng……

“Đủ rồi, chúng tôi không muốn nghe cô giảo biện. Lập tức dụng hình!”

Nói xong, hai quân nhân trái phải giữ Tuyết Vi chặt chẽ, một vị quan quân khác cầm roi da trong tay mặt vô biểu tình tới gần cô.

Một hình ảnh này ngược lại có vài phần như là cảnh tượng khi Tuyết Vĩ Quốc xử phạt cô.

Bây giờ, rốt cuộc cô biết vì sao cha luôn thích dùng chiêu này tới trừng phạt mình, tám phần, là học được từ trong viện giám thị đi?

“A, ha hả a……” Đột nhiên, Tuyết Vi phát ra vài tiếng cười lạnh.

Mấy nguyên lão khó hiểu nhíu nhíu mày: “Tuyết Vi, cô cười cái gì?!”

Cô ngẩng đầu, châm chọc chọn chọn khóe môi: “Tôi cười, tôi cười viện giám sát này cũng bất quá như thế sao, một đám lão già không rõ lý lẽ tọa trấn, thế nhưng chẳng phân biệt thị phi trắng đen, Thơ_Thơ_diendanlequydon không điều tra rõ chân tướng sự thật liền tra tấn. Các vị nguyên lão, các người có biết, thời bây giờ đã không phải thời đại các người sinh hoạt cổ hủ, hết thảy đều phải chú trọng chứng cứ!!!!”

“cô!!!”

“Các người muốn tôi chứng minh, tôi không có bán đứng tình báo quân Khu Bạch Hổ; xin mời các người cũng chứng minh cho tôi, chứng minh, rốt cuộc tôi bán đứng tình báo quân Khu Bạch Hổ cho ai? Nếu không…… Tôi xem viện Giám thị này không bằng cải danh kêu viện vô lý đi!!!”

Trong phút chốc, phòng thẩm vấn to như vậy trở nên lặng ngắt như tờ.

Không biết, bọn họ là bị khí phách Tuyết Vi làm kinh sợ, hay là bị cô chất vấn đến á khẩu không trả lời được, mọi người trừng mắt thế nhưng không nói một lời ngây ngẩn cả người.

Thật lâu sau đó, một nguyên lão trong đó lúc này mới hồi thần: “Lập tức! Lập tức trừng trị cô gái vô lễ này cho tôi, xuất thân binh đoàn, thế nhưng một chút quy củ cũng không hiểu, thật sự là…… Thật sự là không thể tha thứ!!!!”

“Vâng.”

Thấy nhóm nguyên lão đã nổi trận lôi đình, những quan quân đó cũng không dám chậm trễ, một người trong đó giơ roi lên liền đánh qua Tuyết Vi.

Cô theo bản năng nhắm hai mắt lại.

Đúng lúc này…… Thơ_Thơ_diendanlequydon

Một bóng dáng hiện lên, càng không ngờ chắn trước người Tuyết Vi, bàn tay to, vững vàng bắt được roi da sắp rơi xuống.

Mọi người định thần nhìn lên……

“Hoàng, Hoàng Phủ Quân Trường.”

“Hoàng Phủ Quân Trường.” Sôi nổi lấy lễ nửa quỳ hành lễ trước Hoàng Phủ Minh.

Vài nguyên lão ngồi ở ghế thái sư nghi hoặc nheo lại đôi mắt: “Hoàng Phủ, Minh?!”

Tuyết Vi nhắm mắt lại, vừa nghe đến động tĩnh chung quanh, nghi hoặc nhíu nhíu mày, Hoàng Phủ…… Quân Trường tới?

Thử tính mở to mắt.

Dẫn đầu ánh vào mi mắt che ở trước người cô, bóng dáng Hoàng Phủ Minh.

Lẳng lặng nhìn bóng dáng quen thuộc này, cô chắc chắn, ‘ Hoàng Phủ Minh ’này cũng không phải là người cô ngày thường chứng kiến đến.

Dư quang trong lúc vô tình liếc về một bên……

Chỉ thấy, Mộ Thần Hiên đến cùng Hoàng Phủ Minh xấu hổ vẫy vẫy tay với Tuyết Vi.

Ngưng thần đánh giá quân trang của Mộ Thần Hiên …… Thơ_Thơ_diendanlequydon

Vì sao, anh ăn mặc…… quân trang tướng quân đâu?

Như vậy……

Cái này……

Hoàng Phủ Quân Trường đứng ở trước mặt cô là……

Khi đang nghi hoặc.

Hoàng Phủ Minh chậm rãi, chậm rãi xoay người qua.

Thời khắc khi khuôn mặt tuấn tú của anh ít nói cười ánh vào mắt Tuyết Vi, trong lúc cô nhất thời quên mất nên hô hấp như thế nào, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi và bất an……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.