Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ 

Nếu không phải tình huống bây giờ gây ra, cô thật muốn cười ra tới.

Ngày thường, lưu manh này xấu xa muốn chết, mỗi lần đều đem cô chỉnh chết khiếp không sống nổi, đừng nói đến, lúc mấu chốt này, ngược lại anh thật sự trợ giúp.

Có lẽ, cô thật là đổi mới cái nhìn đối với người này.

“Không quan hệ.” Tuyết Vi ôn nhu cười, ra vẻ ngượng ngùng cúi thấp đầu xuống.

Nhìn đến hình ảnh tình chàng ý thiếp hạnh phúc, cho dù không nói, Diệp Triết Hạo cũng đoán được quan hệ bọn họ là cái gì. “Tuyết Vi, thật không nghĩ tới, tốc độ của cô cũng quá nhanh đi? Nhanh như vậy liền đáp lên một người đầy hàng hiệu sao?”

“Người anh em, tôi có lòng tốt nhắc nhở anh một câu……” tầm mắt Diệp Triết Hạo dần dần nhìn về phía Hoàng Phủ Minh: “Người phụ nữ này, chính là người chuyên môn tìm người có tiền, có quyền, nếu cô ta gặp được người lợi hại hơn so với anh, lập tức liền quay đầu sà vào lòng người khác ôm ấp!”

“Cho nên sao?” Lúc tầm mắt Hoàng Phủ Minh u ám đối diện Diệp Triết Hạo, anh nhếch môi cười nói: “anh đã bị cô ta đá sao?!”

Trầm mặc.

Diệp Triết Hạo đột nhiên nắm chặt nắm tay.

“Bảo bối, tiền của anh chính là tiền của em, em cứ việc xài. Nếu có một ngày em gặp được người đàn ông nào càng ưu tú hơn anh, cũng rời khỏi anh. Cũng chỉ có thể chứng minh là anh cho em còn chưa đủ, anh sẽ…… Cút rất xa!”

Phốc!

Cô quá bội phục người này, mắng chửi người không mang theo thô tục; ăn thịt người không nhả xương. Cao tay! Thật sự là cao tay! Không hổ bản tính anh xấu xa. Thotho_

“này, tiểu tử, tôi thật muốn biết anh có bao nhiêu bản lĩnh lớn!?” Diệp Triết Hạo cũng nghe ra người đàn ông này đang mắng mình, lửa giận lập tức liền nảy lên đỉnh đầu.

“Tôi sao?” Đôi tay Hoàng Phủ Minh vây quanh trước người, lạnh lùng nói: “Tôi không có bản lĩnh gì, bản lĩnh lớn nhất chính là…… Một giây có thể biến anh thành một kẻ nghèo hèn!!”

Những lời này Hoàng Phủ Minh không có nói giỡn.

Đều nói, toàn bộ hoàng thành đều ở dưới chân Nhà họ Hoàng Phủ, những lời này là có căn cứ.

Bất luận là quân giới, chính giới, thậm chí là với thương giới, địa vị Nhà họ Hoàng Phủ đều có tầm ảnh hưởng lớn.

Nhà Diệp Triết Hạo cố nhiên có tiền, nhưng bất quá là một tài phiệt mà thôi.

Bây giờ Hoàng Phủ Minh chỉ cần đánh mấy cú điện thoại, mất công một giây, cho tra thuế đều có thể làm cho Diệp gia phá sản.

Diệp Triết Hạo lâm vào trầm mặc, thử hỏi hiện nay có mấy người dám ở hoàng thành này nói ra lời nói như vậy?

Anh mơ hồ cũng nhận thấy được thân phận người đàn ông trước mắt không đơn giản. Không cam lòng nghiến răng, mang theo người phụ nữ bên người hốt hoảng rời khỏi…… Thotho_

“Trong cái…… Cảm ơn.”

Hoàng Phủ Minh cho rằng, tiểu tử kia đi rồi, Tuyết Vi sẽ vung tay hoan hô một phen, lại không nghĩ cô rầu rĩ không vui như cũ. “ngày thường khi cô đối phó tôi thật nhanh mồm dẻo miệng, vì sao hôm nay gặp đối thủ chân chính, thì biến thành quả hồng mềm vậy?”

“Tôi chỉ là cảm thấy không cần thiết mà thôi……” Ánh mắt dần dần tối sầm xuống dưới: “Cũng ‘ đã từng ’ cãi nhau, cho dù là thắng, cũng chỉ là sẽ thua nhân cách, cho nên không có thắng chân chính. Cũng giống như, nếu tôi nói cùng anh nói xấu người cũ, có phải anh sẽ thực xem thường tôi hay không?”

Đây là nguyên nhân cô cảm thấy Diệp Triết Hạo thật đáng buồn.

Thử nghĩ, một người luôn nói xấu người cũ, kết quả là, chỉ biết làm người bây giờ cảm thấy, cô thực không có phẩm vị, không có cấp bậc tìm bạn lữ như vậy. Cuối cùng, được miệng lưỡi mà thua lòng dạ, rất là không đáng.

Hoàng Phủ Minh im lặng cười cười, mới phát hiện người phụ nữ này rất có…… Phong độ đại tướng! Thotho_

“Đi thôi.”

“Đi sao???” Tuyết Vi cúi đầu mắt nhìn đồ ăn đầy bàn: “anh còn chưa có ăn cái gì đâu, như vậy liền đi rồi sao?”

“cô ăn no chưa?”

“ừm, ăn no.”

“Vậy được rồi. Bữa này là tôi mời cô, mới vừa rồi tôi giúp cô, chúng ta đổi nơi khác, nên cô mời tôi!”

“……” Nhìn bóng dáng anh đi ra ngoài nhà ăn, vẻ mặt Tuyết Vi bất đắc dĩ: “này, vì sao lãnh đạo này không khách khí như vậy? Tôi cũng chưa nói tôi muốn mời anh, còn có chính mình yêu cầu sao?!” Bất đắc dĩ……

Ngồi trên xe.

Hoàng Phủ Minh mới vừa khởi động một phát.

Tròng mắt Tuyết Vi vừa chuyển, tò mò hỏi: “này, Mộ tướng quân, anh vừa mới nói, anh có thể một giây biến một người thành kẻ nghèo hèn, là thật sự sao?”

“Phải thử một chút?” Hoàng Phủ Minh liền làm bộ móc di động ra.

“Ai…… Không cần, không cần.” Tuyết Vi vội vàng ngăn cản anh, cô còn không đến mức hận Diệp Triết Hạo đến muốn anh phá sản, hảo thuyết hảo tán sao.

Xe dần dần ra khỏi bãi đỗ xe ngầm, liền ở lối ra……

Một chiếc xe thể thao Lamborghini đột nhiên nhảy ra, càng không chính đáng chặn lại ở phía trước xe bọn họ. Thotho_

Tuyết Vi liếc mắt một cái liền nhận thức, xe Lamborghini kia là Diệp Triết Hạo đang ngồi!

Cửa sổ xe Lamborghini ở vị trí điều khiển chậm rãi hạ xuống.

Quả nhiên, thật là Diệp Triết Hạo.

“A, tôi tưởng anh có bao nhiêu lợi hại chứ, hoá ra chỉ là cố làm ra vẻ huyền bí thôi, chạy loại xe này, còn một giây biến người khác thành kẻ nghèo hèn sao? Vi Vi, cô đói khát tìm không được đàn ông sao? Ngay cả loại nghèo hèn này đều cũng dùng?!”

Nghe ngoài xe, Diệp Triết Hạo kêu gào. Sắc mặt Tuyết Vi lập tức trầm xuống dưới, giống như là đứa nhỏ làm sai việc gì, chăm chú nhìn Hoàng Phủ Minh bên cạnh: “anh cứ việc khinh bỉ tôi, không quan hệ.”

Cô có bạn trai cũ mất mặt như vậy, bị người khinh bỉ, cô nhận!

Hoàng Phủ Minh không lên tiếng vỗ vỗ mu bàn tay Tuyết Vi, theo sau hạ cửa sổ xe: “nếu xe của anh tốt như vậy, không bằng, chúng ta đua xe đi!”

“Ha, tôi không nghe lầm chứ? Anh chạy một chiếc xe giá 20 vạn, vậy mà đua cùng tôi chạy một chiếc xe giá 200 vạn sao? Nếu anh tự tìm tử lộ, có thể. Nếu tôi thắng, Vi Vi bồi tôi ngủ một đêm; nếu anh thắng, người phụ nữ bên người tôi thuộc về anh!”

Mẹ nó!

Vừa nghe lời này, Tuyết Vi hận không thể tìm cái hầm ngầm chui đi vào, Diệp Triết Hạo rõ ràng không phải người không có cấp bậc như vậy, vì sao bây giờ anh biến thành dáng vẻ này? Thotho_

Là cô vẫn luôn bị che hai mắt, hay là…… nguyên nhân gì khác kích thích Diệp Triết Hạo tới rồi?!!

“Tôi không lấy người phụ nữ làm cân lượng, không bằng chúng ta đổi tiền đặt cược đi.” Hoàng Phủ Minh không nhanh không chậm mở miệng.

“tiền đặt cược gì?”

“anh thua, quỳ xuống cho tôi.”

“Có thể. Nếu là anh thua thì sao?” Diệp Triết Hạo khiêu khích nở nụ cười.

“như nhau.”

“ok, điểm cuối ở phố Tri Xuân.” Nói xong, Diệp Triết Hạo nhanh chóng khởi động xe.

Chiếc Lamborghini như mũi tên rời cung chạy bay ra ngoài; nhưng xe bọn họ ……

Chỉ nhìn một cách khởi động đơn thuần cũng đã thua!

“xe của anh nhất định là tân trang qua chứ?” Nếu không, vì sao anh yêu cầu đua cùng xe Lamborghini chứ? Thotho_

Đang nghĩ ngợi tới.

Ai ngờ……

“Tôi cũng không biết, đây là buổi chiều tôi mới vừa tìm người mượn xe.”

Tức khắc, một tia chớp giáng trúng đỉnh đầu Tuyết Vi, lôi cô ra ngoài khét trong sống. “Vậy sao anh còn đề nghị đua xe cùng anh ta??”

“Nhìn anh ta khó chịu.” Sạch sẽ lưu loát bốn chữ rơi xuống.

Tuyết Vi nghi hoặc ngó anh liếc mắt một cái.

Kỳ quái, người Diệp Triết Hạo vẫn luôn vũ nhục chính là cô, cô còn chưa khó chịu đâu, vì sao vị Đại tướng quân này ngược lại khó chịu chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.