Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ

Nhìn bộ mặt của Tuyết Vi dữ tợn như người đàn bà đanh đá, Hoàng Phủ Minh nhìn thế nào cũng không thấy cô giống như là tiểu thư khuê các xuất thân danh môn, mà cực kỳ giống một người phụ nữ bị bệnh thần kinh!

“Người phụ nữ, điên đủ rồi chưa?!” Một tiếng gầm nhẹ rơi xuống, sắc mặt Hoàng Phủ Minh âm trầm đẩy Tuyết Vi đang phát cuồng đi ra ngoài.

“Không đủ!! Anh còn chưa có chết, sao tôi có thể đủ?!” Nói xong, cô lại nhào tới người anh.

Đã vậy vào lúc này……

‘ Cốc cốc cốc ’ tiếng đập cửa truyền đến.

Sắc mặt Tuyết Vi lập tức trở nên trắng bệch, trắng bệch.

“Tiểu thư Tuyết Vi, bên trong xảy ra chuyện gì?” Ngoài cửa truyền đến tiếng hầu gái dò hỏi, ngay sau đó, cửa đang khép chặt chậm rãi bị đẩy ra, từ ngòai chậm rãi bị đẩy vào……

Con ngươi Tuyết Vi mở lớn, nước mắt đều sắp chảy xuống. Cũng bất chấp tất cả, chỉ một khắc nữa cửa hoàn toàn bị mở ra, cô nhanh như hổ đói vồ mồi, ấn đầu anh ép anh chìm xuống dưới mặt nước ……

Đối với một màn phát sinh này, Hoàng Phủ Minh hoàn toàn không nghĩ tới! Trong nháy mắt bị ép vào dưới nước, cả khuôn mặt anh đều đen.

Phải biết rằng, vẫn là…… Lần đầu tiên…… Có người dám…… Thotho_

Đối đãi với anh!!!

Như thế!!!

Anh thề hôm nay nhất định phải!!! Giết chết cái bà điên này!!!!

Cửa bị mở ra, hầu gái đứng ở chỗ cửa nhìn chung quanh toàn bộ suối nước nóng, ánh mắt dao động cuối cùng ngừng lại trên người Tuyết Vi.

Chỉ thấy, một tay cô chống đỡ bên bờ, mặt nhìn về phía hầu gái, cánh môi gợi cảm treo một tia độ cung mị hoặc: “Có chuyện gì sao?” Ngôn ngữ rơi xuống không nhanh không chậm.

Hầu gái nghi hoặc nhíu mày: “Tuyết, Tiểu thư Tuyết Vi, vừa mới…… Tôi giống như nghe được cô kêu la, giống như còn nghe được…… Nghe được……”

“Nghe được cái gì?!”

“Nghe được…… giọng nói của người đàn ông ……”

“giọng nói của người đàn ông sao? A…… Nơi này cũng chỉ có một mình tôi, nơi nào có đàn ông tới? Cho dù nói có ……” Tươi cười biến mất, cô nheo lại đôi mắt lạnh: “Cũng là người hầu Nhà họ Hoàng Phủ các ngươi an bài bất lợi đi?!”

Tuyết Vi là bị người Nhà họ Hoàng Phủ mang đến nơi này tắm gội, dĩ nhiên Nhà họ Hoàng Phủ phải an bài tốt hết thảy. Hiện nay, có người đàn ông ở trong Thiên Trì, kỳ thật cô có thể chất vấn người Nhà họ Hoàng Phủ, nhưng…… Thotho_

Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện là phong cách Tuyết Vi làm việc từ trước đến nay. Cho dù trách nhiệm đều ở trên người Nhà họ Hoàng Phủ, nháo lên, còn không thấy được sẽ xảy ra cái chuyện xấu gì đâu.

“Vâng! Vâng! Vâng! Tiểu thư Tuyết Vi, tôi nghĩ nhất định là tôi nghe lầm, thực xin lỗi, thực xin lỗi……” Hầu gái áy náy vội vàng nói.

Tuyết Vi không ngại xuống tay: “Thôi, không quan hệ, cô có thể…… hả……”

“Tiểu thư Tuyết Vi, cô, cô làm sao vậy?” Hầu gái nghi hoặc nhìn sắc mặt Tuyết Vi cứng đờ.

Cô nhăn chặt mày, rõ ràng cảm giác được khăn tắm khóa lại trên người mình bị người đàn ông dưới nước kéo ra.

Đồ lưu manh đáng chết!!

Hai tròng mắt trầm xuống, tay vẫn luôn dùng sức đè đỉnh đầu người đàn ông xuống phía dưới, cô ra vẻ trấn định cười nói: “Không, không…… ưm……” Một tiếng ngâm từ khóe miệng trong lúc vô tình tuôn ra.

Hoàng Phủ Minh tránh ở dưới nước đang chơi xấu, dường như vuốt ve nơi mẫn cảm của cô.

Thân mình bị người đàn ông tùy ý khiêu khích, Tuyết Vi cắn răng, gương mặt trắng nõn chậm rãi nổi một tầng mây đỏ, ánh sáng điểm xuyết ở hai tròng mắt sắc bén cũng dần dần bị dục vọng bao trùm. Thotho_

Hầu gái đứng ở nơi đó càng thêm nghi hoặc: “Tiểu thư Tuyết Vi?”

“Tôi…… Không…… tôi…… Không…… Không có việc gì……” Hô hấp trở nên dồn dập, thân thể cô cứng đờ cũng bắt đầu mềm yếu vô lực.

Hoàng Phủ Minh nhìn kiệt tác của mình, làm thân thể kiều diễm của người phụ nữ kia ướt át, môi không khỏi nở nụ cười.

“Tiểu thư Tuyết Vi, cô thật sự không có việc gì sao?”

Bộ dáng mình lúc này không khỏi bị hầu gái hoài nghi, cô chậm rãi cúi thấp đầu xuống, tay nhỏ chống đỡ ở trên bờ dùng sức nắm chặt: “Không, không có việc gì.”

“mặt cô sao đỏ như vậy?”

Đáng chết, hầu gái này sao nhiều vấn đề như vậy? Chạy nhanh đi không phải xong rồi sao? Tuyết Vi khó khăn cắn cắn khóe môi, hít sâu một hơi, đột nhiên ngẩng đầu: “Tôi nghĩ, là tôi ngâm quá thoải mái ở Thiên Trì của các người, cho nên…… Mới dẫn đến sắc mặt hồng nhuận đi!”

“à, thì ra như thế này, cô chậm rãi hưởng thụ đi. Trong chốc lát nữa Tiểu thư Tuyết Phỉ Nhi sẽ lại đây, đến lúc đó cô phải cùng cô ta đi làm kiểm tra sức khoẻ.”

“ừ, ừ, tôi đã biết, làm phiền cô rồi. Cô đi ra ngoài trước đi.”

“vâng……”

Một khắc khi hầu gái đóng cửa kéo lại, Tuyết Vi bị cưỡng chế tình * dục nháy mắt bùng nổ: “ưm……” Một tiếng than nhẹ thật dài từ giữa môi phun ra. Thotho_

Giây tiếp theo……

Sắc mặt cô lạnh lùng, gầm nhẹ: “đồ lưu manh này, lăn ra đây cho tôi!!”

Mà ‘ bá ’ một tiếng, người đàn ông to lớn từ trong nước xông ra. Da dẻ rõ ràng, dáng người làm người ta cảm thấy bị dụ hoặc không thể tưởng tượng, mỗi một khối cơ bắp giống như hàng rào rắn chắc cường tráng, bả vai rộng lớn rắn chắc mà mê người giống như có thể gánh chịu hết thảy trong trời đất, trên làn da màu mật ong điểm hai thù du càng thêm mê hoặc khó tả.

Một đường duyên hạ, trên bụng nhỏ sáu khối cơ bắp ẩn hiện lực lượng nam tính cương ngạnh, theo cánh tay anh vuốt tóc, cơ bắp đặc biệt cứng cỏi. Môi mỏng như lưỡi dao lạnh lẽo mím chặt, tuy là như vậy, bọt nước trên môi mỏng kia như dễ chịu mà có vẻ càng thêm dụ hoặc.

Hoàng Phủ Minh ngạo nghễ hất giọt nước trên tóc, bộ dáng gợi cảm làm Tuyết Vi đứng ở cách đó không xa xem đến ngây người.

Dáng người hỗn đản này quả thực là tốt đến khó chịu! Sao ông trời không công bằng như vậy, đã cho anh một khuôn mặt hoàn mỹ, lại còn cho anh một dáng người hoàn mỹ như vậy!

Nếu đem người này kéo đi chụp av, đoán chừng doanh số nhất định sẽ vô cùng tốt đi?

“Khụ khụ.” Không khỏi do mình quá mức chuyên chú xem thân thể người đàn ông này, do đó bị cười nhạo, Tuyết Vi vội hồi phục thần trí lại: “Nói đi, là kêu tôi thiến anh, hay là anh tự moi hai mắt ra?!” Đôi mắt sắc bén nheo lại, tay chân cô lanh lẹ từ dưới nước vớt ra khăn tắm quấn quanh người lại.

“A, mới vừa rồi không phải cô cũng rất hưởng thụ sao?” Hoàng Phủ Minh châm chọc nói. Thotho_

Đáng chết, đó là phản ứng sinh lý bình thường được không?! Tuyết Vi oán hận cắn chặt răng: “anh ít nói nhảm đi, tôi cứu anh, anh có biết hay không?! Không nghĩ tới anh vậy mà lấy oán trả ơn?!”

“Đã cứu tôi sao?” Hoàng Phủ Minh thật muốn biết, hành vi cô mới vừa ép anh vào trong nước, chính là cứu anh sao?

“Đúng! Tôi đã nói với anh, tôi là vị hôn thê dự khuyết của Hoàng Phủ Minh, bây giờ anh xuất hiện ở chỗ này, nếu như bị người khác nhìn thấy, anh cho rằng…… anh còn sống được sao?!!”

“!!!”

Buồn cười! Rõ ràng chính là hôm nay anh đi vào suối tắm gội trước. Chủ yếu nhất là, anh chính là Hoàng Phủ Minh, còn cần người phụ nữ điên này tới cứu sao?!! Quả thực là luận điệu vớ vẩn!

Khuôn mặt Hoàng Phủ Minh lạnh lùng, trầm mặc không nói đi về phía bờ.

“này!!! Đừng chạy!!!” Tuyết Vi thấy thế, nhanh chóng xông lên trước.

Hoàng Phủ Minh mới vừa lên bờ, tay cô bắt lại một phen……

Liền kéo khăn tắm khóa lại nửa người dưới của Hoàng Phủ Minh xuống!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.