Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ

“xin hỏi, khoảng tám giờ tối ngày hôm đó cô có đi qua gian phòng số 1606 hay không?”

A, ai biết trinh thám này hỏi ký lục khai phòng là tính toán truy tra sự tình đêm đó!

Đáng chết, người đàn ông ở phòng số 1606 rốt cuộc là nhân vật nào? Vậy mà có thể khởi động tập đoàn trinh thám zero tới truy tra chuyện này?

Phải biết rằng, bây giờ cô đã tiến vào Nhà họ Hoàng Phủ, nếu chuyện này theo đuổi tới đối với vị trí hoàn cảnh cô bây giờ không có bất luận chỗ gì tốt!

Âm thầm nheo đôi mắt lại, Tuyết Vi ra vẻ nghi hoặc nghiêng nghiêng đầu: “phòng số 1606 sao? Làm sao vậy? Ngày đó phát sinh chuyện lớn gì sao? Nên sẽ không …… Là đã chết người sao?!”

“Xin lỗi, Tiểu thư Tuyết Vi, quấy rầy rồi.” Người đàn ông trung niên kia không có bất luận lời gì dư thừa vô nghĩa, phát hiện trên mặt Tuyết Vi tràn ngập nghi hoặc, liền quay đầu rời đi.

Hô……

Tuyết Vi thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuy nói, cô cũng đối với người đàn ông buổi tối ngày đó tò mò mười phần, chính là…… Sự tình ai nặng ai nhẹ, cô vẫn ước lượng rõ ràng!

Trở lại Nhà họ Hoàng Phủ, Ninh Ninh vừa thấy cô đến liền nói lên sự tình Lạc quản gia vừa mới tới.

Lạc quản gia không khỏi có cái việc gì gấp, Tuyết Vi lại vội vàng chạy tới chủ viện Nhà họ Hoàng Phủ.

Sau khi dò hỏi rất nhiều người hầu, rốt cuộc cô tìm được Lạc quản gia ở một gian nhà gỗ trước chủ viện rồi ……

“Lạc quản gia! Vừa mới rồi Ninh Ninh nói với tôi, ngài tới tìm tôi, xin hỏi, có chuyện gì sao?”

Vừa thấy Tuyết Vi đến, biểu tình Lạc quản gia nghiêm túc không khỏi có chút kinh ngạc, ông hoàn toàn không nghĩ tới Tuyết Vi sẽ chạy tới nơi này tìm mình! “Tam tiểu thư, chào buổi tối.” 

“chào buổi tối, Lạc quản gia.”

“Ha hả, vừa mới một giờ trước tôi đích xác đi tìm cô, bất quá bây giờ…… Đã không có việc gì.” Thotho_

“Không có việc gì?” Kỳ quái, vừa rồi có việc, bây giờ không có việc gì? Rốt cuộc là có việc, hay là không có việc gì? “Nếu nói như vậy, tôi liền đi về trước đây.” Tuyết Vi không hỏi thêm, nói xong lời từ biệt cùng Lạc quản gia liền trở lại biệt viện của mình.

Mắt nhìn bóng dáng cô dần dần rời đi, Lạc quản gia thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Tiền này ……

Thật đúng là không phải dễ thu!

ở một giờ trước, ông mới vừa tiếp xong điện thoại của Hoàng Phủ Minh muốn gặp tam tiểu thư của Tuyết gia.

Tuyết Phỉ Nhi dùng lời nói dò hỏi ông, cuối cùng biết được, Hoàng Phủ Minh khâm điểm muốn gặp Tuyết Vi. Tuyết Phỉ Nhi lập tức muốn phát điên, cô sao có thể để Tuyết Vi và Hoàng Phủ Minh gặp mặt?!

Vì thế, cô liền cho Lạc quản gia một số tiền, kêu Lạc quản gia trước tiên thông tri Tuyết Vi đi gặp Hoàng Phủ Minh, chậm một chút nói cho Hoàng Phủ Minh, Tuyết Vi không có ở nhà.

Như vậy, thứ nhất sẽ bỏ lỡ thời gian hai người bọn họ gặp mặt; thứ hai, vạn nhất lộ tẩy, còn có thể tránh cho Lạc quản gia bị khiển trách.

Chính yếu là……

Từ trước đến nay một Lạc quản gia đối với Hoàng Phủ Minh trung tâm nơi nào có thể chịu đựng một thứ nữ của Tuyết gia gả cho nhị thiếu gia địa vị phi phàm nhà mình làm vợ, ông tự nhiên vui vẻ đi giúp Tuyết Phỉ Nhi!

‘ Cốc cốc cốc ’

Sau khi xác định Tuyết Vi đã rời đi, Lạc quản gia xoay người gõ cửa gian nhà gỗ phía sau kia.

“Tiến vào.” Bên trong truyền đến giọng nói của Hoàng Phủ Minh.

“Nhị thiếu gia, Tiểu thư Tuyết Vi không ở trong biệt viện.”

“Không ở sao?” Hoàng Phủ Minh ngẩng đầu, nhìn thời gian, đã vài giờ, anh cũng đã trở lại, người phụ nữ kia còn chưa có trở về?! “được, tôi đã biết.”

“Nhị thiếu gia, nếu trong chốc lát tôi thấy Tiểu thư Tuyết Vi đến, còn thông báo cô tới tìm ngài không?”

“Đã không cần!”

Sau khi nghe được Hoàng Phủ Minh quyết đoán, Lạc quản gia âm thầm cười, ông quá hiểu biết tính cách thiếu gia nhà mình nói một không hai. “Hiểu rõ nhị thiếu gia, tôi đây lui xuống trước ……”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.