Editor: Jingcao
Diệp Trăn Trăn trước khi mất trí nhớ, có thể là một đại tiểu thư vung tiền như rác, mỗi ngày lái xe thể thao đến trường, mở miệng ra là mua mua mua, có bạn học trêu chọc đến cô, còn có thể làm nũng với Diệp Hồng Sinh: “Gần đây trời lạnh, ông ngoại.”
…
Đây là Diệp Trăn Trăn ảo tưởng về mình trước kia, suy nghĩ một chút quả thật rất có cảm giác, nhưng khi mấy tỉ thật sự đặt ở trước mặt cô, ngay cả phía sau một tỉ có bao nhiêu con số không cô còn chưa rõ ràng.
Cảm giác này giống như trên trời rơi xuống một chiếc bánh có nhân, nhưng chiếc bánh này quá lớn, không cẩn thận đập chết bạn.
Diệp Trăn Trăn đột nhiên cảm thấy ăn không tiêu.
Theo lý thuyết một sự kiện lớn như vậy, Tôn Thiến nên nói với cô từ sáng sớm, nhưng từ khi cô tỉnh lại đến giờ, Tôn Thiến không nói tới một chữ về chuyện di chúc, nếu hôm nay cô không quấn lấy y tá xin tờ báo, hiện tại cô còn không biết mình là một phú bà có tài sản mấy tỉ.
Uh, có lẽ hơn một tỉ trong con mắt của mọi người không chỉ đơn giản là một chuyện.
Diệp Trăn Trăn xoay người lại, cau mày.
Diệp Hồng Sinh có hai người con trai, ông ấy đều đem tài sản để lại cho đứa cháu gái này, hai người cậu của mình không thể nào không có một chút ý kiến. Hơn một tỉ cũng không tính là một việc gì, nhưng cũng đủ để bao nuôi một tá tiểu bạch kiểm (trai bao).
Xem ra cái chết của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-mat-tri-nho/65293/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.