Diệp Trăn Trăn mang thai, cô cảm thấy mình rất vất vả. Lê Nhan an ủi cô, nói, "Tôi hiểu!" Diệp Trăn Trăn lắc đầu, vẫn một bộ dạng bi thương: "Không! Cô không hiểu! Sau khi mang thai bác sĩ Quý không cùng tôi lăn trên giường, ngay cả ôm hôn cũng rất ít, trong lòng tôi rất đau khổ."
Lê Nhan: "..."
Chuyện đáng vui mừng nhất trong thời gian cô ấy mang thai là cuối cùng cũng thoát được ma trảo của Mạc thiên vương, cho nên Diệp Trăn Trăn đau khổ cô ấy thật... không hiểu được.
Diệp Trăn Trăn ưu thương mười tháng, cuối cùng cũng đưa được cục thịt trong bụng ra ngoài, lúc Quý Triết Ngạn đến thăm cô, sờ sờ chán cô cười nói: "Trăn Trăn, là thai long phượng, đáng yêu lắm."
Sau khi Diệp Trăn Trăn sững sờ một lúc, cũng cong cong khóe môi: "Ừm!"
Diệp Trăn Trăn đặt tên cho hai nhóc con là Khôi Bảo (báu vật),anh trai là Quý Tiểu Bảo, em gái là Quý tiểu Khôi, sau đó hai cái tên này bị Quý Triết Ngạn thẳng thừng bác bỏ.
Lúc ấy anh nói như thế này: "Đây không phải là báu vật, là đũa giỡn".
Diệp Trăn Trăn: "..."
Sau đó Quý đại bác sĩ tự mình đặt tên cho hai đứa bé, gọi là Quý Cẩn và Quý Du. Diệp Trăn Trăn đối với hai cái tên này tuyên bố rất không vừa ý, cô cho rằng hai cái tên này căn bản không phân biệt được giới tính! Em gái sẽ khóc đó!
Nhưng bác sĩ Quý ỷ vào trình độ văn hóa của mình, bỏ qua ý kiến của Diệp Trăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-mat-tri-nho/2694496/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.