Sau khi Tần Không nói xong, lập tức có ba cặp mắt sắc bén quét thẳng vào người anh ta, trong đó ánh mắt của luật sư Tống là mãnh liệt nhất: "Tần thiếu gia, xin nghĩ kỹ rồi mới nói."
Tả Dịch không thèm liếc anh ta một cái, tốc độ cực nhanh hỏi Tần Không: "Anh thừa nhận Diệp Hồng Sinh là do anh giết phải không?"
Tần Không nhìn anh ta, tỏ vẻ thản nhiên: "Diệp Hồng Sinh đúng là do tôi giết."
"Tần Không!" Luật sư Tống đột nhiên vỗ mạnh lên bàn một cái, đứng phắt từ ghế dậy. Tả Dịch cuối cùng cũng nghiêng đầu nhìn anh ta, ánh mắt tỏ vẻ không kiên nhẫn: "Luật sư Tống, nếu anh tiếp tục gây ảnh hưởng đến cuộc thẩm vấn, tôi có quyền mời anh ra ngoài đấy."
Luật sư Tống mím chặt khóe môi, nhìn chằm chằm Tần Không như kẻ thù giết bố. Anh ta nắm chặt bàn tay, lại ngồi xuống ghế.
Lý Tín Nhiên phụ trách ghi chép đã bị ngẩn ngơ, anh ta không thể tin được nhìn Tả Dịch, sự việc phát triển vậy mà thật sự giống với suy đoán của anh ta (Tả Dịch),chẳng lẽ luật sư Tống là do anh ta mời tới để trêu đùa, à không, để cứu viện sao?
"Tình huống lúc đó thế nào?" Tả Dịch nhìn người đối diện, bình tĩnh hỏi.
Tần Không hít một hơi thật sâu, hơi nghiêng người về phía trước, hai tay thong thả để trên bàn: "Từ khi tôi biết nhớ sự việc, tôi đã biết mình và hai anh tra có sự khác biệt. Trong nhà có món gì ngon, nhất định là bọn họ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-mat-tri-nho/2694472/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.