Sau khi nói với chủ nhiệm xong, Lãnh Tâm Nhiên xoay người đối mặt với mọi người trong lớp. Những bạn học này, đều ở lứa tuổi đẹp nhất trong đời là mười bảy mười tám tuổi, nhưng lòng dạ của họ, lại sớm rửa nát. Nếu như nói trò đùa lúc đầu chỉ là một trò vui đùa không gây hại giữa các bạn học thì lời vũ nhục và vu khống lúc sau lại cho thấy một nhân cách bị khiếm khuyết.
"Tôi biết. Trong các người có rất nhiều người ghét tôi. Chuyện này tôi không quan tâm, bởi vì tôi cũng không thích các người. Người quanh minh không làm trò mờ ám, trò đùa lần này, chủ yếu là muốn hại tôi. Chẳng qua là các người không nghĩ tới, thầy giáo lại đột nhiên xuất hiện đúng không? Tôi có thể tha thứ cho hành động đùa dai của mấy ngươòi, nhưng còn chuyện các người mở mắt nói dối vu khống tôi, tôi sẽ ghi nhớ. Chỉ có những người tài giỏi mà nhân cách khiếm khuyết mới làm ra hành động vô sỉ như vậy. Thành tích tốt thì sao, gia cảnh tốt thì thế nào, con của trời thì sao chứ? Ngay cả tên ăn mày trên đường, cũng không làm ra loại chuyện vô sỉ đến thế? Các người cho rằng các người rất giỏi sao? Có thể tùy ý nắm giữ vận mệnh của người khác như thế? Cho dù các người đoàn kết người đông thế mạnh thì thế nào, sự thật rốt cuộc là thế nào, tôi nghĩ các người rõ ràng hơn tôi."
Đây là lần đầu tiên cô đứng trước mặt cả lớp nói nhiều như thế. Thanh âm của cô mềm mềm nhẹ nhẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-ong-xa-cho-lam-loan/207085/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.