"Lãnh Tâm Nhiên, bạn học Lãnh Tâm Nhiên, trả lời câu hỏi, Lãnh Tâm Nhiên!"
Tiếng của cô giáo trên bục giảng tăng dần từ ôn hòa chuyển sang gấp gáp rồi đến thịnh nộ. Các học sinh trong lớp theo bản năng nhìn về phía chỗ ngồi cạnh cửa sổ. Chỗ kia, là một bóng dáng gầy yếu, đang ngủ say.
"Lãnh Tâm Nhiên, em đi ra ngoài cho tôi."
Uy nghiêm một lần nữa bị khiêu khích, một giáo viên ăn mặc giống như xử nữ già rốt cuộc nhịn không được đi xuống bục giảng, tiếng giày cao gót vang lên lộc cộc đi đến bên cạnh chỗ ngồi kia, nói với người đang nằm trên bàn.
Nhưng người ngồi đó vẫn ngủ say như cũ, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Ngay cả nữ sinh ngồi cạnh cô mặt cũng đã có chút co quắp, mặc dù không muốn đụng đến nhỏ háo sắc này, nhưng vẫn có chút không đành lòng, không thể làm gì khác hơn là nhẹ kéo đồng phục của cô dưới gầm bàn. Nhưng mà cử động nhẹ như vậy căn bản là vô dụng, đất đắc dĩ đành phải dùng sức nhéo vào hông của Lãnh Tâm Nhiên.
Lãnh Tâm Nhiên đang nằm mơ, kể từ khi phát hiện ánh mắt của cha nuôi đối với mình có cái gì đó không đúng, buổi tối cô bắt đầu ngủ không yên. Cũng không phải là sợ, mà là hằng năm cô luôn phải đứng giữa ranh giới sinh tử, chỉ có ở chỗ tuyệt đối an toàn mới có thể không mất ngủ. Rất hiển nhiên, cái nhà hiện tại này không được, mặc dù mỗi buổi tối cô luôn để một cái ghế phía sau cửa, sau đó để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-ong-xa-cho-lam-loan/207079/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.