Tâm Lương Đồng hơi thả lỏng một chút, nhưng trên mặt vẫn không biểu hiện ra, dắt theo Lam Kỳ Nhi đi về phía cửa sổ. Hắn đứng bên cửa sổ ghé đầu nhìn xuống, tính toán cự ly đại khái, sau đó mới xoay người nhìn về phía mấy người Lãnh Tâm Nhiên: "Rốt cuộc mày là ai? Sao mày lại đến đây?"
Hắn không nghĩ tới, tất cả kế hoạch của hắn lại bị hủy trên tay một con nhóc. Bản lĩnh không thể tưởng tượng nổi đó, ánh mắt lạnh lùng đó, còn cả bốn người đang cầm vũ khí kia nữa, đều nói lên một chuyện - những người này đều rất chuyên nghiệp. Còn chuyện chuyên môn của những người này là cái gì, hắn cũng không dám nghĩ tiếp. Bởi vì hắn có cảm giác, nếu suy nghĩ quá nhiều, cuối cùng chờ đợi mình là cái sự thật khiến hắn không thể chịu nổi.
Lãnh Tâm Nhiên không quá quan tâm, cô bình tĩnh đứng đó, trả lời: "Là một sinh viên nghèo mà thôi."
"Sinh viên nghèo? Sao tao lại không biết sinh viên nghèo bây giờ đều có hình tượng thế này?" Câu trả lời của cô khiến cho Lăng Vũ thiếu chút nữa không thể giữ nổi hình tượng mà cười lớn, cũng đồng thời đưa tới lời nhạo báng của Lương Đồng.
Ngược lại Lãnh Tâm Nhiên rất thản nhiên: "Đó là vì anh lớn tuổi, rời khỏi ghế nhà trường lâu rồi nên không biết được sinh viên thời nay là thế nào."
Nếu nói đến bản lãnh chọc điên người khác, không thể không nói Lãnh Tâm Nhiên mỗi lần đều là "không làm thì thôi, đã làm thì phải làm cho đến chốn". Mỗi lần đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-ong-xa-cho-lam-loan/1256096/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.