Trái với tưởng tượng của Tô Á, sau khi nghe anh nói, thái độ của Dạ Mộc Thần không hề tức giận hay mất mác gì, mà lại mỉm cười ấm áp .
"Sai rồi, không phải thất vọng, mà là ngoài ý muốn, dĩ nhiên, cũng có thể nói là kinh hỉ, thật sự là rất vui mừng." Dạ Mộc Thần nhếch môi, hàm răng trắng noãn, dưới ánh mặt trời phản xạ ra ánh sáng lóng lánh thật làm người khác chói mắt.
Tô Á sửng sốt, nhưng rất nhanh phục hồi tinh thần lại, gương mặt tuấn nhã nở nụ cười lạnh trào phúng: "Xem ra ngươi bây giờ so với trước kia thay đổi không ít. Trước kia ngươi, mặc dù đáng ghét, nhưng chí ít ngươi còn nói thật. Bây giờ ngươi từ trong ra ngoài đều là giả dối, thật đúng là đã thay đổi rồi."
Dạ Mộc Thần không ngờ biểu hiện vui mừng của mình lại bị Tô Á lý giải thành như vậy. Trong lúc nhất thời, có chút dở khóc dở cười . Nhưng anh cũng không thèm quan tâm nó làm gì, vì giữa hai người bọn họ đã có quá nhiều hiểu lầm. Và có lẽ ngọn nguồn đều từ Nhiên. Hai người bọn họ đồng thời cùng yêu một người con gái, chính là Lãnh Tâm Nhiên.
"Anh cũng thay đổi rất nhiều, trước kia anh là một công tử dịu dàng ,văn nhã, bây giờ nói chuyện sắc bén hơn nhiều. Nhưng lời của tôi đều là lời thật lòng, không chỉ có tôi, còn có một người nếu biết anh chưa chết , sẽ càng vui vẻ hơn rất nhiều."
Tô Á cười lạnh, nói với Dạ Mộc Thần những câu càng khó nghe: "Đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-ong-xa-cho-lam-loan/1256058/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.