Dưới tình huống như vậy, Lãnh Tâm Nhiên vẫn duy trì được vẻ bình tĩnh mà một học sinh ít có như trước. Cô không bị thắng lợi trước mắt mê hoặc, mà biết nắm chắc giới hạn, biết cái gì gọi là có chừng có mực.
Trong khi Phượng Cường và Phượng Lệ tức giận đến nỗi mặt đỏ bừng lên, cô như đột nhiên nghĩ thông suốt chuyện gì đó, thở dài một cái: "Cả câu chuyện này chính là như vậy, về phần nên xử lý thế nào thì phải xem ý kiến của các thầy cô rồi. Nhưng mà, kỳ thực chuyện đã xảy ra chỉ cần lên mạng là có thể xem được. Nếu hoài nghi lời của em nói không phải là sự thật, các thầy cô có thể lên mạng để xem. Em tin, ánh mắt quần chúng sáng như tuyết. Mà các thầy cô, cũng sẽ không thể không tin quần chúng mà chỉ tin một thành viên nào đấy trong quần chúng, đúng không?"
Mấy giáo viên này còn đang định nói gì đó, lời còn chưa ra khỏi miệng đã bị giọng điệu như vẻ đương nhiên của Lãnh Tâm Nhiên ép trở vào. Bọn họ có thể nói cái gì, ngay cả đương sự cũng đã thừa nhận, tuy rằng bên trong khẳng định còn có chút âm mưu, nhưng trên cơ bản thì vẫn không sai, rõ là.....
Mấy giáo viên nhìn nhau vài lần, sau đó đồng loạt đứng lên, bộ dáng chuẩn bị ra về.
Phượng Cường thấy thể liền hoảng, ông ta đã phải trả cái giá rất lớn mới có thể khiến mấy vị lãnh đạo quen sống an nhàn sung sướng này chịu ra mặt. Hiện giờ tiền cũng đã mất, chuyện thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-ong-xa-cho-lam-loan/1256008/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.