Bên trong thư phòng phong cách truyền thống, một già một trẻ đang chuyên tâm đánh cờ.
"Nghe nói gần đây con đang chuẩn bị thành lập xã đoàn ?
Ông lão tóc bạc trắng, nhưng tinh thần còn rất tốt, tay cầm quân cờ, chăm chú nhìn thế trận trước mắt, đến lúc đặt quân cờ xuống mới không chút để ý hỏi một câu.
Ngồi đối diện ông lão là một cô gái ăn mặc đơn giản, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo. Trước mặt ông lão cơ trí, khí thế của cô vẫn không bị ảnh hưởng, vẫn lạnh nhạt như cũ , tạo cho mình một thế giới riêng.
"Vâng."
Lãnh Tâm Nhiên cũng không nghĩ Trương lão sẽ biết chuyện này. Mặc dù bây giờ Trương lão đã về hưu, nhưng địa vị của ông ở đại học Yến Kinh vẫn không cách nào rung chuyển. Học trò của ông khắp thiên hạ, rất nhiều giáo sư và cán bộ hành chính đều là học trò của ông, nên bây giờ, mặc dù ông đã về hưu, nhưng muốn biết một vài chuyện cũng rất dễ dàng.
"Cô nhóc nhà Đông Phương gia cũng không tồi ."
Nhân lúc suy nghĩ, Trương lão bưng ly trà trên bàn gỗ, chậm rãi nhấp một ngụm. Trà xanh Lục An, làng đặc sản trà nổi tiếng cấp quốc gia, bắt nguồn từ các nơi An Huy – Lục An. Một học trò của ông đi An Huy công tác đã mang về, đặc biệt gửi cho ân sư của mình.
Nghe Trương lão khen " cô nhóc " Đông Phương gia, Lãnh Tâm Nhiên cũng không có biểu hiện mất hứng gì. Mặc dù bắt đầu từ kiếp trước của cô, cô không ưa loại gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-ong-xa-cho-lam-loan/1255950/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.