Chỉ là cô không nói ra cách nghĩ của mình, mà suy nghĩ những kế hoạch có thể thực hiện được để tiến sâu vào trong. Những chuyện này đều là chuyện lúc sau, hiện tại việc cấp bách là hoàn thành kế hoạch đặc huấn lần này. Từ bỏ không phải là tác phong của cô, nếu đã đên đây, thì phải có thu hoạch.
"Tâm Nhiên, la bàn vô dụng, cũng không nhận được tin tức của tổng bộ, kế tiếp chúng ta phải làm sao bây giờ?" Thường Triết cau mày, mắt mở to, không còn vẻ cười sang sảng lúc bình thường.
"Không nhất thiết phải dùng đến la bàn mới có thể phân biệt được phương hướng."
Ném lại một câu, Lãnh Tâm Nhiên lại lần nữa tiến bước.
Bất quá, không giống như lúc trước, giờ đây cô bắt đầu cẩn thận quan sát những thực vật xung quanh, so sánh độ lớn nhỏ của lá cây, sau đó dựa theo những chi tiết này để xác định phương hướng.
Đây là bài học cơ bản để sinh tồn trong rừng. Như là làm thế nào để có thể xác định được phương hướng trong trường hợp không có la bàn. Kỳ thật những thứ này bọn Thường Triết cũng biết, những kỹ năng sinh hoạt cơ bản bọn họ cũng nắm rõ, chỉ là đột nhiên phát sinh nhiều chuyện như vậy, cho nên trong một lúc không đủ tĩnh tâm để nghĩ thông suốt việc này.
Dưới sự dẫn dắt của Lãnh Tâm Nhiên, tiểu đội lại tiếp tục hướng về mục tiêu phía trước.
Thời gian hiện tại, là ngày đặc huấn thứ 11!
Trại huấn luyện, sắc mặt của hai người phụ trách là Trần Anh và Chu Đào đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-ong-xa-cho-lam-loan/1255929/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.