Theo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng này, ánh mắt mọi người đều tập trung vào người Lãnh Tâm Nhiên. Nữ giữa bầy nam, chính là hoàn cảnh hiện tại của Lãnh Tâm Nhiên. Tuy mặc quân phục, nhưng vóc dáng xinh xắn kia, cùng với thanh âm mềm mại, vẫn có thể khiến cho cô trở nên khác biệt so với những người xung quanh. Chu Đào cũng bị chấn kinh. Cậu ta vốn tưởng rằng, cô gái này chỉ có lá gan khá lớn mà thôi, không nghĩ tới thì ra lại thật sự không biết trời cao đất rộng như thế. Mình giả quyết vài người trước mặt nhiều người như thế, vậy mà cô còn dám tới khiêu chiến, thật là nghé mới sinh không sợ hổ mà! Cậu ta cầnp phải dạy dỗ cô thật tốt, nếu không, sau này cô sẽ kiêu ngạo đến trời rồi? Chu Đào thầm tính toán trong lòng, lúc này Lãnh Tâm Nhiên bước lên đài thi đấu trước ánh mắt không dám tin của mọi người. "Tôi tên Lãnh Tâm Nhiên, xin chỉ bảo nhiều hơn." Lãnh Tâm Nhiên tự giới thiệu trước, cô để ý thấy trên người đàn ông tên Chu Đào này tản mát ra một loại khí tức thị huyết nguy hiểm. Loại khí tức này rất quen thuộc, chỉ có những người đã từng chân chính giết người rồi mới có. Trước kia toàn thân cô cũng đầy sát khí thị huyết, nhưng bây giờ thì cô không có, bởi vì cô vẫn sạch sẽ, chưa từng trực tiếp giết người. "Xem ra là phụ nữ không kém đấng mày râu nha, vẫn là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một cô gái tham gia huấn luyện kiểu này đấy. Bất quá, hiện tại những người phụ nữ mạnh mẽ ngày càng nhiều, xem ra đồng chí Lãnh Tâm Nhiên cũng có chí hướng này nha." Khác với vẻ nghiêm túc của Trần Anh, Chu Đào cho người ta một cảm giác rất ôn nhu, lúc nói chuyện cũng mang theo tia trêu chọc vui đùa. Mặt Lãnh Tâm Nhiên không chút thay đổi nói: "Tôi chỉ muốn tự rèn luyện bản thân thôi. Đấu với sếp một trận tôi mới càng có thể tìm ra những khuyết điểm của mình, như vậy mới mau tiến bộ được." Ý tứ của cô rất rõ ràng, cô đi lên đấu với Chu Đào, chính là để tìm ra khuyết điểm của bản thân, mục đích là để tiến bộ. Nhìn cô gái nhỏ kia trong hoàn cảnh này vẫn có thể giữ được vẻ bình thản ung dung, trong lòng Chu Đào hiện lên một tia ngưng trọng. Tuy không biết bối cảnh của cô gái này, nhưng có một chuyện có thể khẳng định, cô, không hề giống một nữ sinh bình thường! Cô gái có thể chống đỡ được khí tức lạnh lùng của quân nhân, sao có thể là người bình thường? Che giấu vẻ vui đùa trên mặt, Chu Đào trầm giọng nói: "Được lắm, tôi sẽ giúp cô tìm ra khuyết điểm của mình." Trận đấu nhanh chóng bắt đầu. Vốn nghĩ cô gái không biết tự lượng sức mình kia tuyệt đối sẽ bị thua ngay trong một chiêu nhưng khi nhìn thấy thân thủ nhanh nhẹn của Lãnh Tâm Nhiên thì liền thấy kinh hãi. Thời gian trôi qua, trận đấu càng ngày càng kịch liệt, vẻ mặt của những người vây xem chung quanh cũng ngày càng ngưng trọng! Sao có thể? Đây là cảm giác trong lòng của mọi người. Bọn họ đã tận mắt chứng kiến sự lợi hại của trung úy Chu, nhiều người ở đây đều không thể chống đỡ với anh ta quá mười phút. Nhưng mà hiện tại, cô gái nhỏ này, đã chống đỡ được hơn năm phút rồi! Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của trung úy Chu, bọn họ biết, anh ta không hề nhường, là thực lực thực sự của cô gái kia! Kết quả đó, không thể không nói là quá ngoài ý muốn. Thời gian trôi qua, tất cả mọi người đều thu hồi vẻ vui đùa trên mặt, mắt không chớp nhìn chằm chằm lên đài, nhìn hai người đang thi đấu kia. Thật mạnh! Lãnh Tâm Nhiên thất kinh trong lòng, người đàn ông nhìn thì tùy tiện này, thật sự rất mạnh, là người mạnh nhất cô được gặp từ khi trọng sinh đến giờ. Tôn Hồng của Long Hồn, so với cậu ta thì chỉ nhỏ yếu giống như con kiến. Chiêu thức của cậu ta không hề phức tạp, chỉ là những động tác đánh đơn giản. Nhưng mà, trước lực lượng tuyệt đối trước mắt, những chiêu thức này lại giống như được ban cho một linh hồn mới, lực sát thương không chỉ mạnh lên gấp mười lần. Lãnh Tâm Nhiên vừa né tránh, vừa ghi nhớ từng chiêu thức của cậu ta vào lòng. Ở trước mặt cậu ta, động tác của cô đều bị kiềm chế, chỉ có thể bị động không ngừng né tránh. Tình huống này, đã kéo dài ít nhất mười phút rồi! Lúc này trong lòng Chu Đào cũng rung động. Tuy cậu ta biết cô gái Lãnh Tâm Nhiên này yếu hơn mình, nhưng vẫn bị thực lực chân chính của cô làm cho kinh ngạc. Một cô gái nhỏ xinh xắn như thế, lúc thi đấu lại có thể mạnh hơn cả bộ đội đặc chủng cấp dưới của cậu ta? Cậu ta thừa nhận, cậu ta đã bị người này đả kích rồi. Trận đấu từ phút thứ ba trở đi liền trở thành cậu ta chủ động còn đối phương thì né tránh, tuy trong mắt người ngoài thì cậu ta chiếm thế thượng phong, nhưng kỳ thật chỉ mình cậu ta biết những nỗi khổ trong đó. Cậu ta tuy chiếm thế thượng phong, nhưng những động tác công kích của cậu ta đều bị đối phương tránh được. Một lần cậu ta dùng toàn lực xuất kích, đều giống như đánh vào bị bông trở nên vô dụng. Cục diện cứ giằng co như thế, Chu Đào không ngừng tiến công, còn Lãnh Tâm Nhiên lại không ngừng né tránh. Sân huấn luyện vốn náo nhiệt lại từ từ lâm vào không khí yên tĩnh, tất cả mọi người đều bị trận đấu này hấp dẫn, nhìn chăm chú vào động tác của người trên đài. Trong lòng mỗi người đều tràn ngập nghi vấn, cô gái kia, thật sự mạnh thế sao? Đồng thời, sự tự tin của bọn họ cũng bị đả kích nghiêm trọng. Bọn họ vẫn luôn tự hào với thân phận bộ đội đặc chủng, thân phận này, không chỉ đại biểu cho vinh quang tuyệt đối, quan trọng hơn là tượng trưng cho thực lực. Nhưng mà hiện tại, nhìn thấy cô gái nhỏ xinh xắn ngũ quan tinh xảo nhày đấu với sếp lâu như thế, sự tự tin liền bị đả kích nghiêm trọng! Lãnh Tâm Nhiên một mực tìm cơ hội phản kích, thực sự của cô cách biệt Chu Đào quá lớn, muốn tìm cơ hội này thật sự là khó càng thêm khó. Nhưng cô vẫn cẩn thận tìm kiếm, không từ bỏ bất kỳ một cơ hội nào. Vừa né tránh vừa tìm kiếm nhược điểm của đối phương. C6 không hy vọng xa vời là lần này có thể đánh bại Chu Đào, nhưng mà, cô không thể chấp nhận một trận đánh mà mình chỉ có thể bở thế bị động. Cho dù thua, cũng phải thua trong vinh quang! Trận đấu đã kéo dài được 20 phút, phá kỷ lục lúc đầu của vị đội trưởng kia. Nhìn thế này, tất cả mọi người đều biết, thực lực của cô gái kia, thì ra là mạnh đến thế! Cho dù là có bất ngờ đến mức nào, bọn họ vẫn tiếp tục nhìn. Nhìn động tác nhanh nhẹn nhưng phản ứng bản năng của dã thú của cô gái kia, mọi người sau khi trải qua chấn kinh quá lớn, thậm chỉ đã bắt đầu vô cảm rồi! Một cô gái nhỏ, vậy mà còn mạnh hơn cả bọn họ. Không có gì, có thể đả kích người đến thế! Nhưng mà, khi đương sự thật sự bị đặt trước hoàn cảnh như thế, trừ việc chấp nhận, không còn biện pháp khác. Từng giây từng phút trôi qua, tuy cục diện trận đấu vẫn luôn nghiêng về một bên, nhưng không ai cảm thấy phiền cả. Bọn họ rất rõ thực lực của trung tá Chu, tuy hiện tại anh ta vẫn đang chiế thế thượng phong, anh ta vẫn luôn chủ động, nhưng nhìn mỗi lần anh ta công kích đều bị đối phương nhanh nhẹn né được thì bọn họ liền biết, trận đấu này, không chỉ có như thế! Quả nhiên, vào phút thứ hai mươi lăm, Lãnh Tâm Nhiên vẫn luôn né tránh đã ra động tác. Sau khi cô né tránh công kích của Chu Đào, khi đối phương còn chưa kịp thu hồi thế công thì ra quyền! Quả đấm nho nhỏ kia, nhìn thì mềm mại không chút sức lực, nhưng khi quả đấm rơi vào người, toàn thân Chu Đào đều chấn động thì, mọi người đều biết, sự tình không chỉ đơn giản như thế! Quả đấm kia chính là tín hiệu phản kích của Lãnh Tâm Nhiên, tiếp theo, Lãnh Tâm Nhiên bắt đầu một loạt thế tiến công nhanh như chớp. Nhìn bóng dáng nhỏ xinh khôn như thỏ nhanh nhẹn né tránh công kích kia, trong lòng mọi người đều sinh ra một nghi vấn: bọn họ không mệt sao? "Tôi thua." Sau 40 phút, Lãnh Tâm Nhiên bình tĩnh nói ra ba chữ. Tuy trận đấu đã kết thúc, nhưng vẫn không ai nói gì. 40 phút! Cư nhiên có thể đấu với trung tá Chu tới 40 phút mới có kết quả? Thành tích này, đã phá vỡ kỷ lục tốt nhất bọn họ tạo ra lúc trước. Hơn nữa, bọn họ còn lần đầu tiên được nhìn thấy vẻ mệt mỏi trên mặt trung úy Chu! Tiểu Quái Vật! Cô cô gắng ngẩng cao đầu đứng thẳng trên đài kia, trong lòng mọi người đều hiện ra ý niệm như thế. Chu Đào cố gắng điều chỉnh hô hấp,nhìn sắc mặt hồng hào và ánh mắt trong suốt lóe ra tia hưng phấn nóng lòng muốn thủ của đối phương, trong lòng kinh hãi không thôi. Cậu ta biết rất rõ thực lực của mình, người có thể bức cậu ta đến mức này, rất ít rất ít. Hiện tại, trước mặt cậu ta lại có thêm một người, lại còn là một cô gái yếu ớt! Sự thật này, khiến cho cậu ta bị đả kích không nhỏ! Hiện tại, rốt cục cậu ta cũng hiểu sao cô lại xuất hiện ở đây. Hơn nữa, trong lòng còn có chút chờ mong, sự tồn tại của Tiểu Quái Vật này, có thể nâng cao hiệu quả cho kỳ đặc huấn. Dù sao, có một Tiểu Quái Vật như thế tồn tại, tất cả mọi người sẽ càng có thêm động lực đế phấn đấu. Mọi người đều có tự tôn, không có một người đàn ông nào chấp nhận được chuyện mình thua một cô gái! "Cô thật không tệ!" Cố gắng làm ra vẻ mặt nghiêm nghị, Chu Đào tán thưởng nói. Mặt Lãnh Tâm Nhiên vẫn không chút thay đổi, chỉ là ánh mắt rất sáng, giống như dã thú phát hiện ra con mồi vật, còn lại không có chút cảm xúc dao động nào: "Anh mạnh hơn tôi!" Nghe một câu nói đầy bất mãn như thế, khiến cho Chu Đào có chút dở khóc dở cười. "Từ hai mươi mốt tuổi tôi đã bắt đầu tham gia huấn luyện trong quân đội, đến giờ đã mười mấy năm, người có thể đấu với tôi trong thời gian dài như thế rất ít, cô là một người. Xem ra, lúc trước tôi đã xem thường cô rồi, cô thật sự là một Tiểu Quái Vật!" Chu Đào không chút khách khí nói! Lại được người ta gọi là "Tiểu Quái Vật". Lãnh Tâm Nhiên cũng không giận. Từ lúc ở Long hồn, Tôn Hồng vẫn kêu cô như thế. Tiểu Quái Vật thì Tiểu Quái Vật, dầu gì cũng là một cách nói tượng trưng cho thực lực! Chu Đào khẳng định, tuy bị Lãnh Tâm Nhiên trực tiếp coi như không có, nhưng lại khiến cho trong lòng mọi người ở đây đều chấn động! Cực kỳ hiển nhiên, bọn họ đều đã rõ ràng, cô gái nhỏ lúc trước vẫn bị bọn họ xem thường này, thực lực còn mạnh hơn cả bọn họ! Sự thật này, không thể không nói là quá đả kích người! Bước từ trên đài xuống, Lãnh Tâm Nhiên cảm giác được rất rõ nhưng ánh mắt nhìn mình của những người xung quanh đã khác. Lúc trước đều là tò mò xem kịch vui là chính, nhưng hiện tại, là tăng thêm một phần kiêng kị và không dám tin, thậm chí, còn có chút kính sợ! Ở đây, là thiên hạ của kẻ mạnh. Kẻ mạnh làm vua, chỉ cần bạn có đủ thực lực, có thể nhận được sự tôn trọng và kính sợ. Cực kỳ hiển nhiên, khi Lãnh Tâm Nhiên biểu hiện ra thực lực của mình, đã nhận được sự tôn kính của không ít người! "Cô thật lợi hại!" Trở lại vị trí ban đầu, cậu thanh niên răng khểnh liền hưng phấn nói Lãnh Tâm Nhiên mặt không chút thay đổi lắc đầu: "Tôi còn rất yếu, anh ta mới mạnh!" Ánh mắt sáng ngời, trực tiếp quét đến gương mặt tươi cười trên đài của Chu Đào. Một câu không chút để tâm của Lãnh Tâm Nhiên, lại khiến cho nụ cười trên mặt cậu thanh niên kia trở thành cười khổ, mà những người khác nghe thấy lời này của cô đều lệ rơi đầy mặt, cô còn gọi là rât yếu, vậy những người ngay cả cô cũng không bằng như bọn họ sao chịu nổi đây! "Tôi tên Thường Triết, có thể làm bạn không?" Tuy bị đả kích, nhưng cậu thanh niên răng khểnh rất nhanh liền điều chỉnh tâm trạng của mình lại, cười tít mắt nhìn Lãnh Tâm Nhiên. Nhìn vẻ mặt chân thành của cậu ta, Lãnh Tâm Nhiên không do dự gật đầu: "Xin chào, tôi là Lãnh Tâm Nhiên." "Tôi có thể gọi cậu là Tâm Nhiên không? Cậu thật lợi hại nha. Vẫn là lần đầu tiên tôi thấy có người đánh được với trung tá Chu lâu như thế đó!" Thường Triết hưng phấn nói. "Có thể." Lãnh Tâm Nhiên gật đầu. "Tâm Nhiên, có phải cậu xuất thân từ gia đình nhà võ hay tham gia đội tuyển võ thuật để giành giải thưởng gì đó không? Hay là, có từng làm nữ binh trong quân đội không?" Thường Triết là một thanh niên rất hoạt bát, vừa biết tên Lãnh Tâm Nhiên xong liền bắt đầu hỏi những chuyện mình tò mò. "Không phải, tôi là học sinh." Lãnh Tâm Nhiên lắc đầu phủ nhận những suy đoán của Thường Triết. Thường Triết không tin trừng lớn mắt: "Sao có thể? Cậu lợi hại như thế, sao có thể là một học sinh bình thường chứ? Là trường quân đội sao? Lớp mấy?" "Sắp vào đại học, không phải trường quân đội, chỉ là trường đại học tổng hợp bình thường thôi." Lãnh Tâm Nhiên nhàn nhạt nói. Nếu để cho mọi người biết trường đại học X đứng đầu cả nước lại bị cô hình dung thành một cái trường đại học tổng hợp bình thường, phỏng chừng sẽ gây chấn động. Ngay cả đại học đứng đầu cả nước còn là đại học thường, vậy trình độ nào mới gọi là không bình thường chứ, chẳng lẽ là Havard hay Cambridge sao? May mà Thường Triết tin lời của cô, không hỏi tiếp, nếu không sẽ có một đám người bị dọa đến rụng răng. "Bất quá cậu thật sự rất lợi hại nha, lúc nào chúng ta đấu thử đi?" Thường Triết cười xấu xa. "Được." Lãnh Tâm Nhiên phát hiện, người thanh niên bên cạnh này, tuy nhìn thật thà phúc hậu, nhưng dáng người cũng không tệ, rất cường tráng. Đương nhiên cô sẽ không xem dáng vẻ cường tráng này là mập mạp, ở trong quân đội, khỏe mạnh chính là bắp thịt rắn chắc. Người như vậy, trong cơ thể ẩn chứa sức mạnh khổng lồ. Thường Triết ngây ra cười ngây ngô, dộ dáng không khác gì những nam sinh bình thường. Không thể nào!" Trần Anh ngồi phịch xuống ghế, nhìn Chu Đào trước mặt, quyết đoán phủ nhận lời của cậu ta. Chu Đào cũng không biết làm sao: "Nếu có thể, tôi cũng muốn chuyện này là không thể.Nhưng sự thật ở ngay trước mắt, mới vừa rồi, tôi đã đấu thử với cô ấy. Trước cô ấy, tôi đã ném sáu bảy tên lính xuống đất, không nghĩ tới cô ấy lại có thể chống đỡ lâu như thế, đả kích không ít người. Ngay cả tôi cũng bị dọa đến nhảy dựng lên, vốn cho rằng chỉ là một nữ sinh bình thường, không nghĩ tới lại có bản lãnh như thế." Trần Anh giống như bị sét đánh ngang tai đứng đó, đáy mắt dậy sóng, đợi đến khi anh ta bình tĩnh lại ngồi xuống ghế dựa, mới thở dài nói: "Thì ra, tôi thực sự nhìn lầm rồi!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]