Thẩm Quân có cảm giác là mình điên rồi, chắc chắn là điên rồi. Bởi vì, anh lại bị một cô gái nhỏ mười mấy tuổi thuyết phục, quyết định dựa vào chính thực lực của mình để báo thù, cho những người phản bội kia một bài học.
Nhưng mà, vừa nghĩ tới một ít chuyện, anh lại có chút nhụt chí.
"Gây dựng sự nghiệp cần tiền bạc, coi như là tôi có năng lực đó, nhưng không có tiền cũng không được, 'không bột đố gột nên hồ'."
Lãnh Tâm Nhiên lại cười. Chuyện này, cô đã sớm nghĩ đến. Mặc dù cô cần dựa vào việc làm mới có thể tự trả tiền sinh hoạt học phí sau này, nhưng cũng không có nghĩa là cô không có tiền. Lãnh Tâm Nhiên nhỏ không có tiền, trừ tiền tiêu vặt người đàn ông kia cho thì không có bất kỳ nguồn thu nào khác. Nhưng cô khác, cô là 'Huyết sư', tài sản của cô, tuyệt đối không ít hơn những tập đoàn nhỏ.
Nhưng mà, nếu muốn lấy được số tiền kia, cô nhất định phải đi đến thành phố A một chuyến. Chỉ có lấy được chiếc chìa khóa trong nhà cũ của cô, cô mới có thể lấy được số tìền đó.
"Tiền, tôi có. Tôi có thể cho anh mượn, nhưng mà tôi có điều kiện."
Thẩm Quân cảm thấy, không phải mình đang ngồi nói chuyện phiếm với một cô gái nhỏ vị thành niên, mà là đang đối mặt với một lão hồ ly gian xảo. Nụ cười trên mặt cô, nhìn thế nào cũng thấy thật chướng mắt. Nhưng mà, lúc này, trừ 'đập nồi dìm thuyền' (quyết tâm bằng mọi giá để giành được) thì không còn lựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-ong-xa-cho-lam-loan/1255871/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.