Editor: Thoa Xù
Nghĩ đến năm ngoái cũng vào thời điểm này, bọn họ không hẹn mà cùng đi đến thành phố B, nhớ đến chuyện trộm ngọc bội kia trong lòng cứ buồn cười mãi. Dừng động tác trên tay lại, cô nhớ lại trước đây Phượng Như Ảnh đã nói chia mỗi người giữ một mảnh ngọc bội, nhưng bây giờ cũng đã qua một năm rồi, ngay cả bóng dáng miếng ngọc bội cũng không thấy.
“Lấy ra.” Mộc Vân Phong đưa tay ra, đưa tới trước mặt Phượng Như Ảnh, đôi mắt sáng quắc nhìn anh. Mình và anh yêu đương hẹn hò cũng đã mấy tháng, ngoại trừ nói lời ngon tiếng ngọt mỗi ngày ra thì người này chưa từng đưa cho mình cái gì hết.
“Cái gì?” Thấy Mộc Vân Phong đột nhiên đưa tay ra, Phượng Như Ảnh không biết xử trí thế nào. Rõ ràng vừa rồi Mộc Vân Phong đang chuẩn bị đồ đạc để buổi tối đến nơi cần dùng, sao lúc này lại đưa tay ra đòi đồ gì với mình nữa, rốt cuộc cô nàng muốn bày trò gì đây?
“Không hiểu à?” Mộc Vân Phong liếc Phượng Như Ảnh, nhưng trong lòng thầm mắng anh vô số lần. Mộc Vân Phong cảm thấy nhất định là Phượng Như Ảnh đang giả bộ, cô nghĩ chắc chắn Phượng Như Ảnh biết mình đang đòi cái gì. Có thể bây giờ vật đó không có trên người anh, cho nên anh đang cố đánh lạc hướng mình.
“Bớt giả bộ ngớ ngẩn để lừa em đi. Năm ngoái anh đã hứa với em cái gì, nhưng vẫn chưa có cho?” Mộc Vân Phong khoanh tay trước ngực dứt khoát đi theo Phượng Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173791/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.