Ông vẫn luôn xem đối phương là anh em tốt nhất, không ngờ rằng cuối cùng hắn ta lại đâm một dao sau lưng ông. Chính hắn đã khiến cho ông phải ẩn náu trong ngôi biệt thự này mấy năm qua, không thể đi đâu.
Lúc bác sĩ Hứa bước vào phòng bệnh, Mộc Vân Phong và Phượng Như Ảnh đang tạm biệt nhau. Thấy bác sĩ Hứa đi vào, Phượng Như Ảnh nhìn ông vẻ mang ơn rồi nói: “Độc tố trên người Tiểu Phong phải phiền đến chú rồi.”
Nói xong lại nhìn Mộc Vân Phong sâu sắc: “Tiểu Phong, tạm biệt. Chờ anh trở lại.” Sau đó sải bước rời đi.
Thấy Mộc Vân Phong vẫn nhìn theo bóng lưng của Phượng Như Ảnh, cho đến khi không còn thấy được nữa vẫn chưa thu hồi ánh mắt, bác sĩ Hứa trêu ghẹo: “Thế nào? Lưu luyến rồi hả?”
“Chú Hứa, lại trêu chọc con rồi.” Sắc mặt của Mộc Vân Phong hơi phiếm hồng, làm nũng với bác sĩ Hứa. Bị nói trúng tâm sự, khiến cô cảm thấy rất ngượng ngùng. Cô lưu luyến Phượng Như Ảnh, nhưng lại không thể gây trở ngại cho anh.
Là rồng thì nên xuống biển, là chim thì nên bay lượn trên bầu trời.
“Nếu như thật sự không nỡ, bây giờ bảo cậu ta ở lại vẫn còn kịp.” Bác sĩ Hứa thấy dáng vẻ mất hồn của Mộc Vân Phong nên đề nghị. Ông nhìn ra được, cả hai người đều lưu luyến đối phương.
“Chú Hứa, con lại làm phiền chú rồi.” Mộc Vân Phong hoàn hồn, không nói gì tiếp nữa, chỉ nhìn bác sĩ Hứa cười, vẻ mặt áy náy. Lần trước ngã bị thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173780/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.