"Lò sưởi?" Mộc Vân Phong nói thầm, chợt nghĩ đến giấc mơ tối hôm qua, hình như mình mơ thấy nằm ngủ trên giường ở nhà, sau đó thấy lạnh quá liền chui vào trong ổ chăn. Chẳng lẽ ổ chăn đó là lòng ngực của Phượng Như Ảnh?
Nghĩ tới đây, Mộc Vân Phong chợt lúng túng, khuôn mặt cũng đỏ lên. Vốn là cô muốn hỏi tội anh, nhưng bây giờ đột nhiên phát hiện là do mình chủ động, khiến cô hận không tìm được cái lổ để chui xuống.
Phượng Như Ảnh thấy bộ dạng xấu hổ của Mộc Vân Phong, trong lòng cười thầm. Đột nhiên anh cảm thấy ôm ấp cả một buổi tối cánh tay cũng không đến nỗi tê, nhanh nhẹn đứng dậy bỏ đồ vào trong ba lô, lấy nước và thức ăn ra đưa cho Mộc Vân Phong: "Ăn một chút đi. Lát nữa còn phải đi xuyên qua khu rừng này đó."
Mộc Vân Phong trầm mặc nhận lấy, cũng không quản Phượng Như Ảnh lấy cái ba lô ở đâu, bỏ thức ăn vào trong miệng nhai. Hai ba cái giải quyết xong, đang định tìm chút nước uống thì Phượng Như Ảnh đã đưa tới, Mộc Vân Phong muốn không đếm xỉa đến anh cũng không được.
Uống hết nước, Mộc Vân Phong không nói gì, vác ba lô của mình lên lập tức đi ra ngoài. Phượng Như Ảnh đi theo phía sau, thấy dáng vẻ đó của Mộc Vân Phong thì vẻ mặt vô cùng vui vẻ, giống như nhặt được mấy triệu đô la vậy.
Cả khu rừng một mảnh an tĩnh, hai người đạp lá khô kêu sột soạt. Mộc Vân Phong yên lặng đi ở phía trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173764/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.