Giờ phút này, cô đã nghĩ đến nếu như không có Phượng Như Ảnh mà gặp phải rắn như vậy thì cô nên làm gì đây. Chẳng lẽ cũng la lớn lên như vậy, sau đó tay chân luống cuống chờ rắn tới cắn sao?
"Không có gì, lát nữa chúng ta nướng ăn." Phượng Như Ảnh an ủi Mộc Vân Phong, lúc nói đến nướng rắn ăn thì giống như gặp được món ăn mùi vị rất ngon vậy, thậm chí còn dùng đầu lưỡi liếm liếm môi nữa.
Mộc Vân Phong nhìn anh bằng nửa con mắt. Có điều nhìn thấy con rắn kia bất động trong tay Phượng Như Ảnh thì dần dần không còn sợ nữa.
Cô biết chỗ mà Phượng Như Ảnh túm lấy, là chỗ mà mọi người thường hay nói là đập rắn đập bảy tấc.
Bước vào trong hang, Phượng Như Ảnh liền lấy ra một con dao găm từ trong túi, bắt đầu rạch bụng con rắn. Mà Mộc Vân Phong cũng đứng bên cạnh nhìn, vô cùng hứng thú.
Thấy Phượng Như Ảnh lột da rắn moi mật rắn, vô cùng lưu loát. Cảm thấy anh làm động tác này đặc biệt đẹp trai, thậm chí còn đẹp trai hơn lúc anh đánh nhau.
"Cho em đó, ăn nó đi." Đang lúc Mộc Vân Phong nhìn đến ngẩn người, Phượng Như Ảnh duỗi tay đưa một cái mật rắn còn dính máu ra.
"Không cần." Thấy tay Phượng Như Ảnh dính vết máu, lại nhìn đến trong tay anh là miếng mật rắn màu xanh, nghe mùi máu tanh truyền tới, Mộc Vân Phong lắc đầu quầy quậy.
"Tiểu Phong nhất định phải ăn, mật rắn này không chỉ có thể giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173756/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.