Anh em họ Nghiêm đứng một bên quan sát động tác của Mộc Vân Phong, thấy Mộc Vân Phong bị cái cọc gỗ đụng vào nhiều lần. Nghiêm Lượng kêu một tiếng: "Tạm dừng."
Mộc Vân Phong dừng động tác trên tay lại, đứng qua một bên chờ chú Nghiêm chỉ bảo. Nói thật ra, cái cọc gỗ này tương đối linh hoạt, cô tập luyện có phần không quen. Dù sao thì cho tới bây giờ cô cũng chưa có luyện qua cọc gỗ, trước đây cô chỉ luyện qua bao cát, cho nên đánh đánh đấm có vẻ thuận lợi.
Nhưng vừa mới bắt đầu thì cái cọc gỗ này xem ra tương đối dễ xơi, nhưng khi thật sự luyện tập thì không phải dễ dàng như vậy rồi. Lúc này chưa qua mười phút đồng hồ, tay của cô đã bị mấy cái cây nhô ra của cọc gỗ đụng phải phát đau rồi(*).
(*) Mấy bạn có thể tìm hiểu google cọc gỗ luyện võ là hình dung được à.
Lúc này vừa nghe Nghiêm Lượng kêu, cho nên ngoan ngoãn dừng lại. Thấy ông đi tới bên cạnh mình, đi về phía cọc gỗ, cầm tay chỉ dạy.
"Lúc tập luyện với cọc gỗ phải chú ý, tốc độ nhất định phải nhanh." Nghiêm Lượng vừa giảng giải vừa làm mẫu cho Mộc Vân Phong nhìn: "Giống như chú vậy."
Mộc Vân Phong nghe Nghiêm Lượng giảng giải, nhìn động tác trên tay ông, hiểu ra ngay lập tức. Lúc luyện tập chính cô cũng có băn khoăn, luôn sợ bị đánh trúng, cho nên luôn bị đánh trúng. Không giống như Nghiêm Lượng, mắt của ông toàn bộ suy nghĩ của ông đều nằm ở chữ nhanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173723/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.