Cho nên cô phải cố gắng làm cho cơ thể mình phục hồi tốt lên, sau đó mới có thể nhanh chóng đi làm chuyện cô muốn làm. Ít nhất cô phải tự tay giải quyết tên họ Hồng kia.
Trước kia cô và anh ta chỉ có thù giết cha, hiện tại lại tăng thêm một, đó chính là anh ta muốn lập mưu lấy mạng cô. Mộc Vân Phong cũng không quên hai người kia chính là thuộc hạ của Hồng Bưu, sở dĩ bọn họ lớn lối như vậy muốn giết cô, chắc cũng là chỉ thị của Hồng Bưu thôi.
Nghĩ tới đây, sát khí trên người Mộc Vân Phong chợt lóe lên, không nhìn ra được.
Giờ phút này, trong biệt thự của Hồng Bưu, Hồng Bưu hút xì gà, một khoảng khói mù mịt lượn lờ bên trong, sắc mặt nặng nề. Đã nửa tháng trôi qua rồi, đã phái đi mấy nhóm người đều không tìm được tung tích của Mộc Vân Phong. Cho dù cô chết rồi, nhưng dù sao thì cũng phải có thi thể chứ.
Nhưng Mộc Vân Phong giống như là mất tích vậy, đó là sống không thấy người, chết không thấy xác.
Xảy ra sự cố ngày hôm đó, sau khi Phượng Như Ảnh xuống núi không lâu, anh cũng đi theo xuống núi. Sau đó vừa về tới biệt thự, lập tức bắt đầu sai người đi xuống dưới vách núi tìm kiếm tung tích của Mộc Vân Phong. Thậm chí anh còn tự mình đi đến dưới vách núi tra xét, nhưng dưới núi ngoại trừ hai người thuộc hạ rơi xuống khuôn mặt hoàn toàn biến dạng, hoàn toàn không có bóng dáng của người thứ ba.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173704/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.